Sau đám cưới, vợ chồng Tiến Phát - Phương Kiều không chọn ở riêng như các đôi vợ chồng trẻ, hai người quyết định ở chung với ba mẹ anh. Bởi, bà nội và mẹ anh không nỡ xa thằng cháu bảo bối một giây nào. Tuy nhiên, lời nói ra lại là một lí do khác: "Giàu út ăn, khó út chịu!
Vợ chồng con phải ở đây. Hai con ở riêng bà nội và mẹ buồn lắm!"
Ba anh đệm thêm vô: "Hai đứa thế nào cũng tất bật với công việc. Ở chung với ba mẹ chiều về đã có sẵn cơm ăn. Quan trọng là ba mẹ còn khỏe, có thể trông cháu cho hai con đi làm.
Chứ hai đứa ở riêng, bỏ thằng nhỏ ở nhà trẻ, ba mẹ thương nó lắm!"
Bà anh ôm thằng cháu chắt: “Trông mãi hai thằng cháu ế mới cho bà già này cục chắt. Bà cố không nỡ để cháu đi.”
Một nhà ba người lớn cứ săm soi hun hít cục bột. Vợ chồng anh nhìn vào mắt nhau, mỉm cười rồi cho ba mẹ câu trả lời: “Vậy vợ chồng con xin cảm ơn ba mẹ!”
Nói xong anh cầm tay vợ đứng lên. Rồi tự nhiên khom người bế vợ về phòng. Tại cấp cầu thang đầu tiên, hai vợ chồng nghe ba mẹ anh bàn bạc: "Chuyển giường thằng bé vào phòng chúng ta luôn!
Chứ ngữ kia, hư mắt cháu trai mình hết!"
Mẹ anh nhìn đôi vợ chồng trẻ mỉm cười, lườm ba anh một cái: “Thằng Phát giống ông!” Rồi hun thằng cháu nội: “Lâm Tiến Đạt, từ hôm nay cháu ngủ với ông bà!”
Khỏi phải nói, Tiến Phát sướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-kim-cuong-khong-hoan-hao/3393338/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.