Năm mươi triệu được chuyển đi trong tích tắc. Vợ anh ta cũng đã về nhà. Đứa con trai ham chơi vô tình rơi xuống hồ nước may mắn được người ta cứu lên kịp thời.
Tất cả sóng to gió lớn dường như đã đi qua trong nhà Huỳnh Nguyên. Nhưng cơn sóng ngầm nạn nứt đã trào dâng sau hai năm kìm nén.
“Chúng ta ly hôn đi!” Huỳnh Nguyên thờ ơ quăng tới trước mặt vợ tờ đơn xin ly hôn.
Ả đàn bà run run nhặt tờ đơn lên đọc. Rồi bất ngờ rống lên: “Ly hôn? Dựa vào cái gì anh đòi ly hôn tôi?”
Huỳnh Nguyên không nói không rằng móc chiếc iphone ném thẳng vào mặt vợ.
Ả đàn bà nhanh nhẹn né tránh. Trừng đôi mắt hung dữ vào chồng. Rồi đưa tay lượm điện thoại lên.
Màn hình vừa mở khóa. Bức ảnh cưỡi xe bò của cô ta tức thì đâm vào mắt. Cô ta thất kinh lướt nốt những bức ảnh sau. Rồi ngẩng mặt nhìn chồng thanh minh: "Oan cho vợ quá chồng!
Em thề em không có phản bội anh. Đây là ảnh ghép á anh!" Cô ta quỳ gối đi đến ôm lấy hai chân Huỳnh Nguyên khóc lóc ỉ ôi: "Anh đừng tin nha!
Vợ không ngu đi ăn nằm với tên đàn ông đê tiện đó!"
Cô ta khóc. Cô ta thanh minh. Cô ta thề thốt. Đến khi khan cả giọng rồi, cô ta nghe tiếng chồng: “Nói hết chưa? Đủ chưa?”
Cô ta gật đầu với cái chân của anh ta.
“Nếu đủ rồi thì lập tức kí đơn cho tôi!” Anh ta thô lỗ hất chân, tránh xa người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-kim-cuong-khong-hoan-hao/3393337/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.