"Sau khi chúng ta tiến vào đạo quan không một bóng người. Mãi đến khi đi vào sâu trong chính điện mới thấy hơn chục đạo sĩ đang thành khẩn quỳ gối tụng kinh."
"Không biết họ đang tụng niệm cái gì mà một nhóm hơn mười người bước vào cũng không nhận ra."
"Vốn dĩ ta định đi lên gọi bọn họ, nhưng vừa vào đại sảnh một cảm giác kỳ dị khó tả khiến tâm thần ta trở nên hoảng sợ bồn chồn, cho nên Vương sư huynh liền thay ta đi tới hỏi chuyện."
"Kết quả gọi cả nửa ngày cũng không ai thèm để ý, Vương sư huynh mới vỗ nhẹ lưng một đạo sĩ, nhưng không ngờ..."
Nói đến đây, giọng Tôn sư huynh không kìm được trở nên run rẩy: "Không ngờ tên đạo sĩ vừa quay lại đã dùng dao cứa vào cổ Vương sư huynh."
"Bản lĩnh của Vương sư huynh trong hiệp hội cũng thuộc hàng nhất lưu, cảm thấy nguy hiểm gần kề huynh ấy liền lập tức nhảy lui nhưng...nhưng cổ họng vẫn bị cắt đứt!"
"Tất cả mọi người đều choáng váng đến nghệt ra, chỉ đến khi những tên đạo sĩ kia đồng loạt hét lớn, điên cuồng lao về phía trước, mọi người mới phản ứng trở lại!"
"Nhưng... nhưng..." Lồng ngực Tôn sư huynh phập phồng dồn dập, hai mắt mở to, hô hấp gấp gáp, "Bản lĩnh của những tên đó hoàn toàn không đáng nhắc tới, một bước ta đã đánh ngã được mấy tên, nhưng... nhưng không ngờ có một tên bỗng ôm chặt lấy chân của một huynh đệ, đánh thế nào cũng không nhả ra, một lúc sau cơ thể hắn bỗng nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-de-nhat-cam-ky/3731123/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.