Tôi từ trong nhà đi ra, được một đoạn thì bắt gặp một bóng đen từ hướng phía bắc đang lao nhanh tới.
"Sao rồi? Bắt được chưa?"
Người đến chính là Thiệu Tử Long, trên mặt đầy bùn đất vô cùng nhếch nhác.
"Anh..vẫn ổn chứ?" Tôi nhìn anh ta một vòng từ trên xuống dưới.
"Không sao. Quần nhau với thứ đó một trận, để nó chạy thoát rồi!" Thiệu Tử Long chửi thể, lấy thứ gì đó từ trong túi ra đưa cho tôi, nói: "Cậu xem!"
Tôi nhìn kỹ thì thấy một miếng vảy hình bầu dục, cầm nó trên tay có cảm giác lạnh lẽo như kim loại, tỏa ra ánh sáng bạc nhàn nhạt, tôi hơi ngạc nhiên, hỏi "Anh...dùng tay bóc ra à?"
Phải biết rằng Thẩm Thanh Dao cầm dùi sắt toàn lực đánh ra cũng không hề làm xơ xước gì lớp vỏ của thứ đó.
"Tôn vốn muốn bắt nó lại, nhưng không ngờ nó trơn quá, giống như cá trạch, đến cuối cùng chỉ bóc được một miếng vảy." Vẻ mặt Thiệu Tử Long đầy tiếc nuối, lại hỏi tôi chuyện phía tôi thế nào.
"Tôi cũng không bắt được, bị mấy con tiểu quỷ ăn rồi." Tôi lắc đầu.
"Tiểu quỷ?" Thiệu Tử Long kinh ngạc, "Ai nuôi? Chẳng lẽ là bà đỡ?"
"Anh đoán đúng rồi đấy..."
Vừa nói xong, tôi chợt nghe thấy tiếng bước chân dồn dập từ hướng cổng thôn, hình như có rất nhiều người đang nhanh chóng đi đến.
"Nửa đêm nửa hôm còn giả thần lộng quỷ, là kẻ nào?" Thiệu Tử Long cũng nhanh chóng nhận ra cau có hỏi nhỏ.
Hai chúng tôi lặng lẽ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-de-nhat-cam-ky/3731122/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.