"Toàn là chuyện về sức khỏe của em, sợ em ngủ quên không tỉnh lại".
Hải Đường có chút buồn bã nói: "Đều là lỗi của em cả, từ nhỏ em đã không khỏe, ăn bao nhiêu cũng chẳng có ích gì."
"Em chỉ là hơi gầy chút thôi, thân thể không có vấn đề gì lớn. Chỉ cần ăn thêm thực phẩm bổ sung là sẽ ổn thôi!"
Thiệu Tử Long nhỏ giọng an ủi.
Hai Duing am i, cui dau an may mieng khoai lang nung, tam trang cua co be lap tuc tot len, co be lan luet ke
cho chúng tôi nghe những chuyện cũ.
Cô bé nhớ được rất nhiều thứ, nhưng tất cả đều mơ hồ. Chúng tôi chỉ đành chắp ghép và phác thảo ra một bản sơ bộ về quá khứ.
Từ những dấu hiệu khác nhau có thể thấy cha mẹ Hải Đường hẳn đều là người trong hàng, nhưng vì lý do nào đó họ không muốn bộc lộ thân phận phong thủy sư nên thường làm những công việc đồng áng, không khác gì những người nông dân bình thường.
"Cha mẹ em là người gốc trong thôn à?" Tôi hỏi Hải Đường.
Chiếu theo những gì chúng tôi đã dò hỏi trước đây, Thạch Môn thôn là một địa phương cực kỳ khép kín, đặc biệt là luôn cưới gả với người trong thôn. Cũng có nhưng cực kỳ hiểm hoi nhưng cô gái được phép kết hôn với người bên ngoài.
"Mẹ em ở đây, còn bố em là người ngoại tỉnh." Hải Đường mỉm cười nói: "Em từng nghe mẹ nói bố đến đây du lịch gặp mẹ, sau đó cảm thấy cuộc sống trong thôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-de-nhat-cam-ky/3731114/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.