"Trong thôn còn có nhiều người có trái tim bên phải.?" Thiệu Tử Long và tôi đồng thanh kêu lên kinh ngạc.
"Cũng không tính là nhiều, nhưng trong thôn luôn có vài người." Hải Đường nói: "Có một chị hàng xóm ở gần đây cũng giống như em."
Tôi và Thiệu Tử Long trầm mặc nhìn nhau. Thế giới bảy tỉ người, người có trái tim ở bên phải không phải hiểm lạ, thỉnh thoảng gặp phải một cũng là khá bình thường. Nhưng ở trong một thôn nhỏ như thôn Thạch Môn một lúc gặp được tận vài người thì quả thực là chuyện độc nhất vô nhị. Hơn nữa theo lời Hải Đường những đứa trẻ như vậy vẫn liên tục được sinh ra từ thế hệ này qua thế hệ khác.
"Em vừa nói mẹ em cũng có trái tim bên phải giống em à?" Thiệu Tử Long hỏi.
Hải Đường gật đầu.
"Vậy mẹ em có bị nhưng cơn đau hành hạ không?" Thiệu Tử Long lại hỏi.
"Không ạ." Hải Đường suy nghĩ chốc lát rồi đáp.
"Còn những người khác trong thôn thì sao?"
"Cái này em không rõ lắm, nhưng...em hình như chưa từng nghe có ai cũng bị đau giống em." Hải Đường do dự trá lời.
Nếu đúng như vậy, tuy những người khác cũng có tim bên phải nhưng không phải ai cũng nhạy cảm với địa âm, có lẽ hai sự việc này hoàn toàn không liên quan gì đến nhau.
"Cái này thật sự có chút..." Thiệu Tử Long liếc nhìn tôi.
Anh ấy chắc chắn muốn nói có chút kỳ quái, nhưng chắc hẳn nhớ đến sự hiện diện của một cô bé nhạy cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-de-nhat-cam-ky/3731113/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.