"Em có sao không?" Tôi và Thiệu Tử Long vội vàng tiến lên.
"Không sao, không sao ạ." Hải Đường mỉm cười rồi khụy gối nhặt những củ khoai lang vừa rơi xuống.
Tôi cảm thấy không yên tâm đi tới kéo Hải Đường đứng lên cẩn thận quan sát khuôn mặt của cô bé, bàn tay cô bé run rẩy nhè nhẹ cảm giác cả cơ thể đang phát lạnh.
"Lạnh lắm à?" tôi hỏi nhỏ.
"Không..không...một chút là khỏi thôi..." Hải Đường an ủi lại tôi.
Thiệu Tử Long nhặt những củ khoai lang lăn ra xa hỏi: "Thật sự không sao...mặt em đã trắng bệch ra rồi..!"
"Em bị như vậy từ nhỏ...đã quen rồi." Hải Đường ôm giỏ khoai lang đi đến bên bếp lửa: "Để em đi nướng khoai..."
"Chỉ là mấy củ khoai nướng thôi mà, sao quan trọng hơn sức khỏe của em được. Chúng ta nghỉ ngơi trước đã!"
Thiệu Tử Long đi tới bể cô bé đặt lên ghế.
"Vậy em ngồi nghỉ một lát rồi sẽ..." Hải Đường rụt rè nói.
Thiệu Tử Long có hơi tức giận: "Nướng...nướng...nướng...ngoài nướng khoai ra em không biết làm việc gì khác à?"
Tôi kéo ghế đến ngồi cạnh Hải Đường, hỏi: "Vừa rồi em đột nhiên ôm ngực, là do tiếng động dưới đất sao?"
"Vâng." Hải Đường gật đầu, "Mỗi lần có động tĩnh em đều làm như vậy, quen rồi, thật sự không sao đầu ạ."
"Mỗi lần có động tĩnh? Đó rốt cục là tiếng gì?" Thiệu Tử Long ngạc nhiên hỏi.
"Em không biết, nhưng thỉnh thoảng dưới đất đột nhiên sẽ phát ra tiếng động."
Tôi hỏi tiếp: "Vừa rồi lồng ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-de-nhat-cam-ky/3731112/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.