Tôi bảo Trương sư phụ chuyển hướng về phía nhà họ Lưu.
Càng đến gần càng thấy ngọn lửa bốc cháy dữ dội, khói đen cuồn cuộn.
Mặc dù rất nhiều người ở xung quanh chạy đến giúp cứu hỏa nhưng ngọn lửa nương theo sức gió nhanh chóng nuốt chửng toàn bộ ngôi nhà.
“Đã có chuyện gì vậy? Sao đột nhiên lại bốc cháy?” Trương sự phụ và Thiết Đầu kinh ngạc hoảng hốt hỏi dồn những người xung quanh.
Tôi nhìn ngọn lửa bốc lên tận trời, trong đầu chợt lóe lên một vài suy nghĩ.
Vụ cháy chắc chắn không phải ngẫu nhiên mà là có người cố ý muốn che đậy bí mật bên trong nhà họ Lưu. Liệu có phải là sư đồ Cổ Chi Hoa không? Hay còn có người khác?
“Đó không phải là Ngụy Đông Đình sao?” Trương sư phụ đột nhiên chỉ vào đám người phía trước.
Tôi liếc qua và thấy một người bề ngoài luộm thuộm, khuôn mặt xám xịt, đang tự đổ một xô nước lên người.
“Đúng, đúng, chính là tên họ Ngụy. Làm sao con rùa đen đó lại khốn đốn thế này?” Thiết Đầu kinh ngạc hét lên the thé.
Trong lúc chúng tôi nói chuyện, Ngụy Đông Đình lại xối thêm một ít nước trên mặt, xoay người lao vào đám lửa.
Những người chữa cháy gần đó đều sửng sốt đồng loạt hét lớn: “Nguy hiểm, cậu muốn chết à?”
Ngụy Đông Đình tựa hồ không nghe thấy vẫn phăng phăng lao thẳng vào trong.
Không lâu sau, hắn ta gầm lên lao ra ngoài, ôm một cái bình đất sét trên tay, tóc và quần áo đều đầy tia lửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-de-nhat-cam-ky/3559539/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.