“Bùm!”
Đang lúc tôi đang bần thần suy nghĩ thì thi thể biến dạng nghiêm trọng của Lưu Hạo bay qua đầu, rơi xuống góc tường, nát bấy.
Đồng tử của mắt phải Dương Thiên Bảo co rút lại, nhãn cầu đen tối dần dần trở lại màu trắng xám, hắn hét lên lao vào cánh cửa bí mật. Nhãn cầu đổi màu có nghĩa là thời gian điểm ấn đã chấm dứt, sợi linh khí mỏng manh cho mượn đã tản đi.
Lúc này, Dương Thiên Bảo hoàn toàn biến thành một cỗ máy gϊếŧ chóc không có ý thức. Bất kể là ai, đều trở thành mục tiêu trút oán khí!
Tôi lập tức đi theo, cửa ra lối đi bí mật nằm sau một chiếc tủ trong phòng làm việc.
“Thất Tinh Trấn Pháp, phá!”
Tôi vừa ló đầu ra đã nghe một tiếng chửi rủa vang vọng.
Tôi lặng lẽ ra ngoài, thấy Ngụy Đông Đình đang toàn lực vung tay chặn Dương Thiên Bảo, ba lá bùa giấy màu vàng bay lên, hướng về phía Dương Thiên Bảo. Tuy nhiên thi ma Dương Thiên Bảo tràn đầy oán hận lại được âm dương trang dung phù trợ, bùa trấn thi hoàn hoàn không phát huy được tác dụng mà chỉ khiến hắn chậm lại một bước, ba lá bùa chịu áp súc trong vài giây thì phát nổ.
Tôi núp ở bên rìa quan sát trận đấu, Ngụy Đông Đình dần thất thế, lăn lộn trên mặt đất tránh né. Bàn tay phải của Dương Thiên Bảo vô tình đập vào mạng sườn bên trái của họ Ngụy, hắn rên lên, xương sườn bị gãy, phun ra ngụm máu lớn. Nhưng đây cũng không phải do chịu chấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-de-nhat-cam-ky/3559538/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.