Cả hai nằm ôm nhau ngủ đến chiều tối mới có dấu hiệu thức giấc , Diệc Thần dậy trước anh ngắm nhìn người con gái đang nằm ngủ say trong lòng mình không chút son phấn nhưng vẫn xinh đẹp . Anh nhẹ nhàng thơm vào má cô thử đánh thức Ngọc Uyển nhưng kết quả là không si nhê cô vẫn cứ ngủ ngon lành trong vòng tay anh, hết cách Diệc Thần đành dậy trước đi tắm lại nhìn đồng hồ giờ này cũng đã muộn không thể đi mua đồ nấu ăn được vậy thì hôm nay anh quyết định cùng cô không nấu ăn mà đi ra ngoài ăn .
Diệc Thần tắm xong quần áo gọn gàng thì mới lại giường gọi Ngọc Uyến, nhìn cô gái vần cứ nằm ngủ ngon lành một tư thế từ tối qua đến giờ không khỏi khiến anh bật cười .
- Ngọc Uyển dậy thôi , muộn rồi .
Diệc Thần ngồi xuống giường nhẹ nhàng vuốt tóc Ngọc Uyển rồi đánh thức cô nhưng hình như vì quá mệt nên
Ngọc Uyển chỉ trả lời bằng giọng mũi .
- Um .......
Nhìn bảo bối nhỏ vẫn mải mê ngủ khiến Diệc Thần càng cảm thấy đáng yêu nhưng vấn đề sức khỏe vẫn đặt lên hàng đầu, từ tối qua đến giờ Ngọc Uyến đã không ăn gì rồi. Anh vẫn kiên nhẫn từ từ đánh thức Ngọc Uyển dậy .
Dậy thôi em trời tối muộn rồi .Um ... cho em ngủ chút nữa thôi .....Chút nữa của em có khi đến ngày mai đấy . Từ hôm qua đến giờ đã không ăn gì rồi , dậy tắm cho tỉnh nhé ?Nhận thấy Ngọc Uyển vẫn nửa tỉnh nửa mê Diệc Thần bèn dùng chiêu cuối khiến Ngọc Uyển phải mở mắt vội vàng dậy luôn .
Em mà không dậy thì bây giờ anh sẽ bế em đi tắm đấy .Đây đây em dậy luôn .Quả thật tuyệt chiêu này có hiệu quả Ngọc Uyển ngay sau đó quấn chăn chạy vào nhà tắm luôn mà không nhìn lấy Diệc Thân . Anh ở bên ngoài thì bật cười bởi cái hành động ngượng ngùng này của cô, không ngồi chơi mà ngay sau đó Diệc Thần liền chuẩn bị túi sách đồ cho Ngọc Uyển để lát hai người đi ăn .
Trong nhà tắm .
Ngọc Uyển lúc này mới nhìn vào gương nhà tắm mà bần thần , vậy là cái quý giá nhất của con gái cô đã trao cho anh rồi . Nhưng cái đó không đáng sợ bằng việc tối qua Diệc Thần mải mê với cơ thể cô nguyên một đêm dài, trên người Ngọc Uyễn đâu đâu cũng là vết hôn đỏ hồng , hai hạt đậu nhỏ có chút sưng nhẹ khiến Ngọc Uyển đau khi chạm vào , bên dưới cũng vậy giờ đây Ngọc Uyển lại hơi hối hận rồi .
Tắm rửa sạch sẽ ăn mặc đàng hoàng lại Ngọc Uyển đi ra ngoài thì cũng hơn 7 giờ tối, Diệc Thần đã ngồi ở đó đợi cô từ khi nãy rồi thấy người con gái đi ra anh liền gọi cô lại gần .
Tối nay không nấu cơm nữa chúng ta ra ngoài ăn nhé ?Cũng được dù sao giờ cũng muộn rồi, anh chờ em chút .Không cần đâu túi anh đã chuẩn bị hết rồi, giờ đi luôn nhé ?Dạ .Ngọc Uyển nhìn Diệc Thần rồi mỉm cười , anh luôn vậy luôn chăm lo cho cô từng chút một ở với Diệc Thần lâu ngày dần Ngọc Uyển đã sinh ra tính ỷ lại vào anh điều đó không làm cho Diệc Thần cảm thấy phiền mà ngược lại anh còn vui vẻ khi cô gái của anh đã biết chút dựa dẫm vào anh rồi .
8 giờ tối cả hai cùng nhau rời khỏi khu trọ của Ngọc Uyến , Diệc Thần mặc dù mang tiếng chủ tịch công ty L.
nhưng khi ở với Ngọc Uyển anh không hề đi ô tô mà thay vào đó là xe máy . Anh biết Ngọc Uyển không thích phô trương thân phận của anh nên để chiều lòng bảo bối Diệc Thần tình nguyện lấy xe máy làm phương tiện đi lại của bản thân, còn dàn xế hộp của anh và căn chung cư kia ư? Nó đã bị anh vứt xó luôn rồi .
Bước vào một nhà hàng có cách trang trí có chút cổ điền khiến cho không khí trong này trở nên ấm cúng hơn. Cả hai lướt qua dãy bàn VIP mà không biết đã bắt gặp người quen ở đó, không ai khác đó chính là mẹ Diệc Thần ,
Diệp Ngọc và Hải liên đang ngồi ở đó . Diệp Ngọc vì không ưa Hải Liên nên khi biết hôm nay mẹ mình cùng cô ta ra ngoài ăn thì đi theo mẹ bằng được thì thôi để dăn mặt và cảnh cáo cô ta .
Diệc Thần và Ngọc Uyển bước qua đó thì bị Hải Liên nhìn thấy ả ta liền nhanh nhảu mà mách lẻo cho Hà Như.
- Bác gái , đó không phải là anh Diệc Thần sao ?
Lúc này cả Hà Như và Diệp Ngọc ngước lên nhìn , cô bé Diệp Ngọc khi thấy anh mình đi với Ngọc Uyển thì mỉm cười châm chọc Hải Liên
Đúng rồi , anh trai tôi và chị dâu tôi đi với nhau thì sai sao ?Ăn nói sằng bậy , mẹ nhận đứa con gái mồ côi đấy là con dâu nhà này từ bao giờ ?Mẹ à ....Diệp Ngọc cũng không thể nói lại mẹ mình nên chỉ đành cúi xuống ăn phần cơm của mình còn Hải Liên thì ả ta đắc chí lắm, chắc chắn là sẽ có kịch hay để xem đây . Diệp Ngọc thấy tình hình không ổn liền lấy điện thoại ra nhắn tin cho Diệc Thần nhưng xui cho cô bé anh vẫn không xem tin nhắn .
Diệc Thần và Ngọc Uyễn chỉ gọi cơm đơn giảm không phải là món quá đắt, cả hai cùng nhau vui vẻ ăn tối đến khi ra về vừa bước ra khỏi quán thì cả hai nghe thấy giọng nói quen thuộc .
- Vui vẻ quá nhỉ .
Cả hai quay lại thì thấy Hà Như cùng Hải Liên ở đó, Diệp Ngọc đã bị mẹ bắt ép về từ khi nãy nên không thể cứu trợ được .
Tôi đã nói với cô tránh xa con trai tôi ra nhưng có vẻ cô nghe không hiểu nhỉ ?Mẹ à, chuyện này nói ở đây không hay về nhà rồi giải quyết.Diệc Thần thấy thái độ của mẹ mình thì cũng sợ những tình huống xấu nhất sảy ra mà bảo mẹ mình .
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]