Hôm nay Ngọc Uyển theo đúng hẹn ủa Hà Như mà đến quán cà phê như bà hẹn, cô cũng phải nói dối anh rằng đi gặp Ngọc Dao để khiến anh khỏi nghi ngờ. Bước vào quán theo đúng số bàn cô thấy một người phụ nữ cao quý đã ngồi sẵn đấy đang thưởng thức tách cà phê cô đi đến lễ phép chào hỏi .
Cháu chào bác ạ , xin lỗi vì để bác đợi cháu ạ .Ngồi xuống đi, cô uống gì ?Dạ cháu uống gì cũng được ạ, không biết hôm nay bác hẹn gặp cháu có việc gì không ạ ?Từ nãy đến giờ Hà Như luôn nói chuyện với Ngọc Uyển một cách rất cao quý như thể bà không hề để cô vào mắt .
Tôi cũng không muốn mất thời gian cho hai bên . Cô cần bao nhiêu để tránh xa con trai tôi ra ?Ý bác là ...... ?Cô còn giả bộ à ? Tôi cần một cái giá cụ thế đề cô rời xa con trai tôi .Hình như bác hiểu sai ý cháu rồi ạ, hai bọn cháu bên nhau không phải ngày một ngày hai mà đến bây giờ cũng đã là 6 năm rồi ạ. Bây giờ tuy cháu chưa đủ tầm để đứng cạnh Diệc Thần nhưng cháu vẫn đang cố gắng ạ .Sự cố gắng của cô là bao lâu nữa ? 5 năm hay 10 năm nữa ? Tôi nói rồi nếu cô không cần tiền thì cũng được, nhưng nhất định cô phải rời xa Diệc Thần gia đình nhà chúng tôi không chấp nhận một đứa con gái gia cảnh xuất thân không cụ thể lớn lên trong trại trẻ mồ côi làm con dâu nhà tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-vun-vo/3651721/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.