Tối hôm đó đúng như lời nói trước lúc đi làm Ngọc Uyển đã gọi trước cho Diệc Thần rằng mang áo sang cho anh , Diệc Thần cũng xuống trước cổng chung cư mà đợi cô trước 10 phút . Ngọc Uyển với một thân hình nhỏ nhắn theo một chiếc túi bé theo người đi đến lễ phép đưa cho Diệc Thần .
- Áo em đã giặt và là ủi lại cần thận , cảm ơn anh vì đã giúp em cũng xin lỗi anh vì đã làm bẩn áo anh .
- Không sao đâu , hôm nay có đau lắm không ? Lúc đó tôi nói mua thuốc cho em tại sao lại từ chối ?
- Dạ cũng không phải lỗi của anh , thôi em phải đi làm đây ạ , tạm biệt anh nhé .
- Này cứ cầm túi thuốc theo tôi lỡ mua rồi .
Bị Diệc Thần ép vào thế khó Ngọc Uyển đành cầm theo túi thuốc cảm ơn anh sau đó vội vàng đi làm . Diệc Thần trở về phòng lấy áo ra khỏi túi thì thấy chiếc áo được gấp cẩn thận , mùi nước giặt cũng thơm nhẹ nhàng không quá nặng mùi . Anh cứ ngẩn ngơ với mùi hương mà cái áo đem đến , đến khi nhận ra rằng mình đã ngửi chiếc áo này quá lâu thì cũng nhận ra rằng anh đã bắt đầu có cảm tình với Ngọc Uyển .
--- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---
Hôm sau Thần Vũ đến trường thì cùng lúc Ngọc Uyển cũng đến anh đi đến lại gần cô và nói .
- Lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-vun-vo/3650745/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.