Chương trước
Chương sau
Diệc Thần về đến nhà cứ như người trên mây vì cứ mải nghĩ đến Ngọc Uyển , anh mau chóng lấy thông tin của cô từ nhà trường vì đơn giản anh là chủ tịch hội học sinh của nhà trường . Thông tin nhanh chóng gửi cho bên thám tử anh cũng không thể hiểu nổi hành động của bản thân mình là như thế nào tại sao anh lại có hứng thú với cô gái này đến như vậy ?

Gạt qua mọi suy nghĩ trong đầu anh liền đứng dậy đi lấy đồ đi tắm sau một ngày mệt mỏi trên trường , mẹ anh hôm nay lại gọi điện rằng muốn anh về nhà ăn cơm nhưng anh biết thừa bà muốn anh kết hôn với Huyền Nhi nên luôn tạo tình huống bất ngờ cho cả hai gặp mặt nhưng đối với anh chỉ luôn coi Huyền Nhi như một người đồng trang lứa không hơn không kém .

--- --- --- --- --- --- --- --- ---

Ngày hôm sau khi lên đến cổng trường anh lại chạm mặt Hải Liên cô ta cứ thấy anh là sấn vào như kiểu hai người rất thân , thậm chí cô ta còn tung tin anh và cô ta là người yêu và cảnh cáo các nữ sinh không được đến gần anh .

- Anh Diệc Thần trùng hợp thật lại gặp nhau ở cppngr trường chúng ta vào trong thôi , hôm nay anh có ở lại trường không em có chuẩn bị cả cơm trưa cho cả anh nên anh cùng em ăn cơm nhé .

- Tôi còn rất nhiều việc , cô thích thì rủ ai khác mà ăn tôi không rảnh .

Ngay lập tức anh liền tránh xa ra khỏi Hải Liên và đi thẳng vào lớp học , khi đang chán nhìn ra ngoài sân trường thì anh lại bắt gặp Ngọc Uyển cùng Ngọc Dao đang cùng nhau cười từ ngoài sân trường và đi qua lớp anh , nụ cười của Ngọc Uyển như nắng sớm dịu dàng và ấm ám đã làm cho tảng băng Diệc Thần si mê .

Khi Ngọc Uyển lướt qua lớp anh như không hề hay biết anh ngồi sát cửa sổ để nhìn cô thì Diệc Thàn với ánh mắt đăm chiêu suy nghĩ về cô . Trong thông tin của cô chỉ ghi rằng cô được nhận nuôi ở một cô nhi viện cách rất xa trung tâm thành phố và thành tích học tập đáng ngưỡng mộ trước kia của cô thì anh không thể nào biết hơn đành nhờ đến thám tử đã thuê vậy .

Buổi học nhàm chán đã kết thúc vì còn tiết học buổi chiều nên Thần Vũ không về mà xuống căng tin nhà trường ăn cơm thì thấy Ngọc Uyển và Ngọc Dao đang ngồi một góc gỡ hộp cơm đã chuẩn bị ra ăn .

- Ngọc Uyển à từ lúc chơi với cậu đến bây giờ tớ lúc nào cũng được ăn ngon hết , món ăn cậu làm lúc nào cũng số 1 .

- Thôi đi cô nương ạ , dẻo miệng quá đi . Ăn nhanh còn nghỉ chiều nay có 3 tiết liền đó .



- Tớ biết rồi mà , ăn thôi đầu bếp số một trong lòng tớ ơi .

Diệc Thần đứng đấy nhìn thấy được những món ăn mà Ngọc Uyển nấu , nhìn hộp cơm dù không còn được nóng nhưng rất bắt mắt anh cũng tò mò muốn được thử bữa cơm cô nấu ra sao . Anh phải nghĩ cách nhanh mới được .

Ngọc Uyển và Ngọc Dao sau khi ăn cơm xong thì liền lên lớp nghỉ khi đi lên đến cầu thang thì thấy Huyền Nhi đang cầm đâu một nhóm tiểu thư đỏng đảnh lười học chăm làm đẹp của trường bắt nạt một cô học sinh lớp 10 .

- Cô có biết tôi là người yêu và đồng thời cũng là vợ tương lai của hội trưởng hội học sinh Lưu Diệc thần không hả , khôn hồn thì đưa đây .

Dù không biết rằng hai người đang xích mích nhau chuyện gì nhưng cảnh tượng mà Ngọc Uyển và Ngọc Dao chứng kiến được là Hải Liên và nhóm người kia sau câu nói đấy thì đánh hội đồng cô nữ sinh kia . Cả hai ngay lập tức chạy ra ngăn cản .

- Này các chị làm gì thế có biết đây là ở trong trường không , bạo lực học đường là vi phạm đấy .

- Thì sao ? Tao không quan tâm , hai con ranh này không phải chuyện của chúng mày khôn hồn thì biến ra chỗ khác .

- Không thể được , các chị làm vậy là không được nếu hành dộng này còn tiếp diễn bọn em sẽ báo cáo lên thầy cô .

- Tao đéo sợ , mày muốn làm anh hùng thì m chấp nhận chịu chung số phận với con nhỏ đó đi .

Nói xong Hải Liên cùng đám nữ sinh lao vào đánh hội đồng cô nữ sinh ,Ngọc Uyển và Ngọc Dao , vì nhóm người kia số lượng lớn hơn mà còn làm móng tay nên không may cánh tay của Ngọc Uyển và cổ của cô đã bị cào phải . Cùng lúc đó Diệc Thần đi lên thấy đám người loạn cào cào thì vào giải vây .



- Làm cái gì đấy hả ?

Thấy Diệc Thần đi lên thì Hải Liên liền chạy đến ôm cánh tay anh nũng nịu .

- Con nhỏ đó không biết điều với bọn em còn hai con nhỏ đó lo chuyện bao đồng .

- Cô cũng còn trẻ con à .

Nói xong thì Diệc Thần liền hất tay Hải Liên ra đi đến gần Ngọc Uyển đỡ cô dậy xem vết thương mà ân cần hỏi han .

- Có bị sao không ? Sao lại để ra nông nỗi này , ra kia ngồi đợi tôi đi mua thuốc cho .

Ngọc Uyển e dè trước hành động của Diệc Thần mà khéo léo từ chối .

- Dạ không cần đâu ạ , người yêu anh sẽ hiểu lầm , bọn em xin phép đi trước tối nay trước giờ đi làm em sẽ mang áo sang cho anh .

Không kịp để Diệc Thần níu kéo Ngọc Uyển cùng Ngọc Dao liền cùng nhau rời đi . Lúc này Diệc Thần mới đi đến trước Hải Liên.

- Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi , tôi với cô không có quan hệ yêu đương đừng ảo tưởng , mẹ tôi đồng ý thì cô đi mà lấy mẹ tôi .

Nói xong Diệc Thần rời đi còn để lại Hải Liên vừa bị bẽ mặt ngơ ngác ở lại . Anh không lên lớp luôn mà đi ra hiệu thuốc mua thuốc cho cô biết thế nào cô cũng tránh né nên đành nhân cơ hội tối nay cô nói rằng đưa áo cho anh thì anh đưa thuốc cho cô vậy .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.