Ngày hôm sau.
Gần năm giờ chiều, buổi học kết thúc. Như mọi ngày Chiêu Vũ cùng nhóm bạn ra về, Bạch Dương quan sát nhận thấy sắc mặt của cô không được tốt, vội vàng bước sang đặt tay lên trán, hoảng hốt cất giọng: “Chiêu Vũ, cậu nóng quá!”
Cả nhóm dừng lại tập trung ánh mắt vào cô, Chiêu Vũ lập tức xua tay Bạch Dương và tránh xa giữ khoảng cách rõ ràng, lên tiếng: “Không sao đâu!”
Thấy thế, Chu Khả đứng bên cạnh sờ vào trán cô, nói: “Nóng thế này còn bảo không sao, mau đến bệnh viện kiểm tra đi Chiêu Vũ, đừng xem thường sức khỏe.”
“Ừm, vậy cậu và Diệp Diệp về nhà trước, mình về sau, không cần đợi cơm tối đâu.”
Cả nhóm nhìn qua nhìn lại, ai ai cũng biết Chiêu Vũ đang có chuyện không vui.
Đột nhiên, Lục Trác từ phía sau tiến lên đứng ngang với mọi người, nhìn Chiêu Vũ điềm đạm cất lời: “Chúng ta nói chuyện riêng với nhau một chút đi.”
“Tôi không rảnh!”
Nói xong, Chiêu Vũ lập tức bỏ đi về trước, đến một ánh nhìn lướt qua cũng chẳng ban tặng cho Lục Trác, vội vàng như có chuyện rất gấp nhưng không phải.
Anh ta thừa sức hiểu được tâm ý, nhưng bị Tô Đan uy hiếp nên không thể làm được điều gì cho cô.
Thế nhưng, sau nhiều đêm suy nghĩ thấu đáo thì việc đó không hẳn là không tốt, nếu Phùng Hựu Đông biết rõ sự thật, có khi tiếp tục bắt cô đem về.
“Anh Trác, chúng ta về thôi anh.”
Tiêu Nhã phía sau đi tới, khoác lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-lo-lan-van-vuong/3395305/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.