Bữa sáng giữa Cẩn Y và Dương Phong vẫn nhạt nhẽo như thường lệ, hắn cũng không hỏi cô câu nào, chỉ thỉnh thoảng gắp đồ ăn cho cô, còn bảo Kiều Nghị vào kiểm tra sức khỏe cho cô trước giờ lên máy bay. Cẩn Y nhìn ra được hắn không đề phòng cô quá nhiều.
Mấy hôm nay Cẩn Y không có cơ hội để bàn bạc với Kiều Nghị, chỉ thông qua Ngô Hiểu nói vài vấn đề về chú ý an toàn. Sắp đến giờ hành động rồi mà cô vẫn còn mờ mịt, bởi chưa biết ở dưới căn hầm kia chứa đựng thứ gì.
Cả một ngày Cẩn Y ở trong thấp thỏm, Dương Phong luôn quanh quẩn trong phòng canh chừng khiến cô vô cùng ngột ngạt khó thở. Cơm trưa, cơm chiều hôm nay hắn đều sai người mang lên phòng để ăn cùng cô, dù không nuốt nổi nhưng vẫn phải bày ra vẻ mặt bình thản để hắn không nghi ngờ.
Trời vừa sập tối Dương Phong cũng bắt đầu có phản ứng, hắn ngồi trên ghế mây nhìn Cẩn Y thật lâu, rõ ràng chốc lát nữa thôi cả hai sẽ bay cùng một chuyến đến vùng trời Âu nhiều hy vọng, ở nơi đó cô và hắn sẽ mãi mãi là của nhau nhưng sao hắn lại thấy lo lắng, lẫn mất mát. Mỗi lần như thế hắn lại nhớ mùi thuốc lá nhưng lại vì cô mà lặng lẽ nuốt cơn ghiền của mình vào sâu hai lá phổi.
Cẩn Y ngồi im trên giường, dẫu không nhìn thẳng mặt nhưng vẫn có thể mường tượng ra ánh mắt hắn dành cho mình lúc này là gì. Cô ngẩng mặt nhìn hắn, trưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-phia-sau-em-la-anh/2685630/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.