Nương theo ánh sáng của đèn điện thoại, Cẩn Y dò dẫm từng bước đi sâu vào trong căn hầm. Nơi đây rất hẹp và khá thấp, hai bên vách tường được ốp gạch ống, chiều rộng chừng nửa sải tay, chiều cao chừng một mét hơn, phải hơi khom lưng mới đi được.
Cẩn Y đi được một đoạn xa nhưng ngoài đoạn đường hẹp thấp, hai bên xây gạch ống ra thì chẳng còn gì. Diệp Lăng Lăng nói thứ cô cần tìm nằm ở Hồng Lâu, dẫu rằng không nên quá tin vào lời của kẻ xấu nhưng nếu đã có dụng tâm xây một nơi bí mật như thế này thì ít nhất phải cất giữ một thứ gì đó, mà thứ đó có phải là chứng cứ buộc tội Dương Phong giết chết ba mẹ cô hay không, cô cũng không biết.
Cơn buồn nôn vẫn chực trào nơi cổ họng, mấy hôm nay cô nghén nhiều, chiếc mũi nhạy cảm hơn bao giờ hết, hiện tại còn kèm theo chóng mặt lẫn khó thở, chắc có lẽ do không gian âm u ẩm ướt ở nơi này. Cẩn Y dừng lại một chút để thở, đèn điện thoại không soi được xa nên không biết phía trước là gì, càng mông lung càng khiến đáy lòng thấp thỏm không yên.
Cẩn Y không dừng lại quá lâu, bước chân vội vã hơn tiếp tục đi về phía trước, ngay lúc cô đang nghĩ con đường hẹp này sẽ kéo dài đến đâu thì một không gian rộng rãi xuất hiện. Nó không quá to, tầm một phòng ngủ nhỏ, dưới đất có rất nhiều thùng gỗ, cảnh tượng này rất quen thuộc, y như lần đầu tiên cô tìm thấy vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-phia-sau-em-la-anh/2685632/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.