Tay cô run đến mức mất kiểm soát, mở chiếc hộp ra, đập vào mắt cô chính là vòng tay bạch kim thân thuộc. Kỷ vật quan trọng nên chỉ cần nhìn sơ qua thì Bạch Nhiễm đã lập tức khẳng định được món đồ quý giá này thuộc về mình.
Bất ngờ quá lớn, dù có nằm mơ trăm vạn lần Bạch Nhiễm cũng không dám nghĩ đến việc anh có liên quan đến sự cố tình một đêm đã xảy ra. Cùng lắm chỉ là sự mơ mộng về một ngày nào đó, Vĩ Luân sẽ rung động với cô. Nếu anh yêu cô trong dáng vẻ nam nhân cũng không thể khiến cô sốc bằng chuyện đang diễn ra.
Tuy tâm trí đã phần nào đoán được sự thật cũng như nguyên do anh đưa mình đến đây, tuy nhiên Bạch Nhiễm vẫn muốn nghe từ chính miệng anh giải thích rõ.
- Tại sao...cậu lại có được...chiếc vòng kỷ vật của tôi?
Mục đích anh đưa cô đến đây là để phơi bày tất cả sự thật, một lần nói rõ với nhau để không còn khúc mắc gì nữa.
- Cậu thật sự không nhớ mình đã đánh rơi chiếc vòng ở đâu à?
Một mũi tên mang danh nghĩa câu hỏi xoáy sâu vào tâm can của cô, nhất thời đã khiến Bạch Nhiễm trở nên ấp úng. Thật ra sau khi tỉnh giấc và trốn chạy khỏi căn phòng đã xảy ra tình một đêm, cũng chính là căn phòng hiện tại cả hai đang đứng, cô thất thần trở về nhà, giam mình trong phòng vì bị ám ảnh cực độ. Đến khi Bạch Nhiễm phát hiện ra chiếc vòng tay đã biến mất, cô quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-cham-moi-anh/2679631/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.