Tôn Thục Uyên cứ liên tục gắp thức ăn cho anh, miệng lại không ngừng ngợi chuyện dù Vĩ Luân chỉ trả lời qua loa vài câu. Tuy cô được Bối Vân nhiệt tình gắp món ăn vào bát nhưng ánh mắt của Bạch Nhiễm vẫn không thể ngừng quan sát anh, tức của tức chính là thấy sờ sờ trước mắt nhưng không làm gì được.
- Tổng giám đốc à, anh ăn nhiều một chút đi.
Bạch Nhiễm siết chặt đôi đũa đang cầm trên tay, cô vội gắp một chiếc đùi gà to bỏ vào bát của anh, hành động như thể "dằn mặt" nữ tiếp viên hàng không.
- Cậu ăn đi, cho cậu miếng to nhất.
Cô cố tình để đầy bát của anh, muốn Tôn Thục Uyên không gắp thêm vào được nữa. Cô ta ngơ ngác vì nào nghĩ mình bị tình địch là một người "đàn ông" đang ra sức ngăn cản. Tuy anh không rõ vì sao cô lại làm như vậy nhưng trong lòng Vĩ Luân đang thầm cười, trông cũng có chút lộ ra mùi "ghen" nào đó thoảng qua đây.
Phần mới lạ và hấp dẫn nhất của buổi lễ kết hôn lại chính là màn đẩy nhau xuống hồ bơi, quậy bưng bừng sau tiệc cưới no say. Thấy mọi người chơi đùa vui vẻ, nhiều người bị đẩy xuống hồ ướt sũng. Tuy thú vị nhưng Bạch Nhiễm cảm thấy không hợp với mình nên vội nói:
- Chúng ta về được không? Tôi không muốn bị rơi xuống...
Bạch Nhiễm chưa kịp nói hết câu đã bị một thanh niên sung sức chạy đến đẩy mạnh một phát khiến cô lao thẳng xuống hồ. Vĩ Luân hoang mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-cham-moi-anh/2679633/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.