Sự biểu hiện của hắn ngay từ đầu đã sai hoàn toàn nên tại thời điểm này Bạch Dật chỉ biết câm nín. Tuy nhiên lòng dạ của kẻ tiểu nhân lại nhất mực không phục. Đợi đến khi bóng lưng của anh và cô đã đi xa, hắn nắm chặt hai lòng bàn tay, nghiến răng tự nói với chính mình:
- Chết tiệt, thằng khốn Bạch Nhiễm đó lại có thể thân thiết với Mạch Vĩ Luân đến vậy. Rõ ràng nó đang toan tính âm mưu gì đây mà!
Trở về từ bữa tiệc, cô thừa biết tên Bạch Dật sẽ đem chuyện hôm nay gặp cô kể lại với mẹ của hắn. Từ nhỏ bà Ôn Nhược Hà đã thao túng con trai, thương yêu theo cách áp đặt Bạch Dật như một con rối trong tay. Để đến bây giờ hắn vẫn nép sau váy mẹ, chuyện nhỏ chuyện to gì cũng nghe theo sự sắp xếp của bà ta.
Ngoại trừ một việc hắn luôn cố che giấu và làm trái ý bà Ôn Nhược Hà dẫu bà ta không ngừng ra sức cấm cản, chính là thú vui đàn đúm ở các quán bar, vũ trường mỗi đêm của hắn.
Vài ngày sau,
Nỗi uất hận bao năm cô chôn giấu trong lòng giờ đã đến lúc phơi bày ra ánh sáng. Nhân lúc Vĩ Luân cầm lái cho chuyến bay đến Singapore, Bạch Nhiễm muốn tự mình giải quyết chuyện cá nhân để anh không phải bận lòng.
Những người bạn họp mặt, cô hẹn gặp Đông Thúc cùng Tiêu Châu, nhờ đến sự giúp đỡ của hai người họ.
- Sao chứ? Cậu muốn mình quyến rũ...Bạch Dật? Liệu có khả thi không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-cham-moi-anh/2679573/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.