7
Đợi đến khi về đến nhà đóng cổng lại, đại ca mới nói thật cho chúng ta biết, vị cữu cữu kia là đường cữu cữu, nhà ngoại ruột của tẩu tử đã sớm chẳng còn ai, bằng không tẩu ấy đâu đến nỗi bị ức h.i.ế.p như thế.
Ngày thành thân ấy, huynh ấy thấy Kiều phủ làm bộ làm tịch nên lo có chuyện như hôm nay, bèn nhờ huynh đệ trong quân doanh đi mời vị đường cữu cữu ấy tới.
Còn như hòm của hồi môn của cữu cữu, bên trong đều là đồ góp cho đủ số, nhưng tờ danh sách của hồi môn lại được cất cao giọng hát mà mang vào phủ ta, trên giấy ghi gì cũng thật sự nhập kho đủ cả.
Đó là do đại ca dùng sính lễ bù vào, huynh ấy trống giong cờ mở diễn một màn này để ngoài kia ai nấy đều biết, tẩu tử ta có nhà ngoại nâng đỡ, lại có của hồi môn mang theo, chẳng ai có thể giễu cợt tẩu ấy.
Còn một câu nữa, chờ tẩu tử về phòng rồi đại ca mới nói, rằng theo gia phong nhà họ Kiều, e sau này không tránh khỏi tai họa, nếu họ đối đãi với tẩu tử tử tế, chúng ta sẽ giúp một tay, còn nếu không, màn kịch hôm nay cũng xem như đã cắt đứt sạch quan hệ với Kiều gia.
Ta nhìn huynh ấy, có chút lạ lẫm mà hỏi: “Ca, huynh thật là đại ca của muội ư? Huynh trở nên thông minh quá, giống như ban nãy trước cổng Kiều phủ vậy, ngày xưa huynh chắc chắn không nói ra được mấy lời ấy.”
Huynh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-kieu-hoa-hanh-phuc-that/3735677/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.