Sao lại không có?
Chẳng lẽ cô nhớ nhầm rồi?
Niệm Ninh không cam lòng mà †ìm trong ngoài bàn đọc sách của Nhạc Cận Ninh một lượt, nhưng vẫn không tìm thấy.
Cô hơi nản lòng, rốt cuộc Nhạc Cận Ninh để dây chuyền ở đâu rồi?
Không tìm được dây chuyền, Niệm Ninh hơi mất mát mà đi khỏi thư phòng của Nhạc Cận Ninh, quay người về phòng ngủ, cầm sách lên nhưng lại không đọc nổi.
Nếu là sợi dây chuyền khác, cô cũng sẽ không để ý như thế. Nhưng dây chuyền kia là vật làm chứng cho tình yêu của ông bà nội, có ý nghĩa đặc biệt.
Ba năm trước, khi đang trên đường đi học thì thấy có tai nạn. Trong lúc cứu người thì lại bất cẩn làm mất sợi dây chuyền.
Nhưng đến lúc cô phát hiện sợi dây chuyền bị mất đi, cô đã đến hiện trường vụ tai nạn tìm nhiều lần, nhưng đều đi tay không về, không có bất kỳ thu hoạch nào.
Sau đó cô cũng đi đến bệnh viện †ìm người cô đã cứu, nhưng khi cô đến bệnh viện thì người kia đã chuyển viện rồi.
Hơn nữa lúc đó người kia máu me đây mặt, tình hình khẩn cấp, cô cũng không thấy rõ mặt mũi anh ta.
Cho nên đến cuối cùng, chuyện này cũng không giải quyết được gì.
Sợi dây chuyền kia, vân không tìm được.
Mỗi khi nhớ tới chuyện này, trong lòng Niệm Ninh đều vô cùng áy náy, nhưng cô không có cách nào tìm lại dây chuyền.
Niệm Ninh bỏ quyển sách trong †ay xuống, thở dài một hơi, bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705335/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.