Cô đi xuống lầu, thấy chú Vương đang sai khiến người giúp việc dọn cơm trưa, ánh mắt cô sáng lên.
Cô nhanh chóng đi về phía chú Vương.
Chú Vương nhìn thấy Niệm Ninh, lập tức nói: ‘Mợ, cơm trưa của mợ đã chuẩn bị xong.”
Niệm Ninh khế gật đầu, sau đó lại hỏi chuyện khác: “Chú Vương, tôi nhớ lúc sáng chú nói chú đã ở cạnh Nhạc Cận Ninh từ lâu, chuyện của anh ấy chú biết rõ chứ?”
Chú Vương cười cười: “Thật ra cũng không biết hết, chỉ biết nhiều hơn người khác mà thôi.”
Niệm Ninh suy nghĩ, khế gật đầu, xem ra cách này có thể được, sau đó cô lại hỏi: ‘Chú Vương này, chú có biết trước kia Nhạc Cận Ninh có bị tai nạn xe cộ không?”
Niệm Ninh không nói hồi ba năm trước, ngộ nhỡ chú Vương suy nghĩ nhiều, đến lúc đó dù cô có miệng cũng không nói rõ được.
Dù sao nhân vật như Nhạc Cận Ninh này, thân thế và thân phận tương đối đặc biệt, chắc chắn không thiếu kẻ thù gì đó.
Nghe Niệm Ninh nói như thế, chú Vương thật sự nhớ ra. Vào ba năm trước, quả thật Nhạc Cận Ninh bị tai nạn xe cộ một lần, nhưng mà…
“Không có.” Chú Vương không nói chuyện Nhạc Cận Ninh bị tai nạn ô tô vào ba năm trước cho Niệm Ninh biết.
Bởi vì lúc đó ngài Nhạc cảm thấy †ai nạn xe cộ năm đó của Nhạc Cận Ninh không phải là tai nạn bất ngờ. Tài xế lái xe của Nhạc Cận Ninh, đã có kinh nghiệm mấy chục năm, đồng thời trước giờ chưa gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705332/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.