Chước Tửquyết định treo biển lên trước cửa: “Hỏi đường mười văn tiền”. Một béo,một gầy kia hỏi xong, vừa nói không có, bọn họ liền xoay người bỏ đi một nước, chính là lừa gạt tình cảm nghiêm trọng. Nàng cố gắng bình tĩnhnhìn Thư Sinh, bực tức đem gà và giò heo đặt trước mặt hắn: “Chưởngquầy, chúng ta ăn!”
Thư Sinh thầm kêu khổ: “Ta ăn rất no…Vừa uống thêm một bát canh…”
Chước Tử xé đùi gà: “Này, chưởng quầy. Ngươi rất gầy, ăn cho béo lên.”
“…”, Thư Sinh cam chịu nhận lấy.
Buổi chiều,có mấy người khách lần lượt đến, mỗi ngày làm ăn bình bình đạm đạm,nhưng kiếm tiền đủ để duy trì khách điếm, Chước Tử đã rất thoả mãn.
Đến buổitối, Chước Tử làm xong đồ ăn, cho Tiểu Bạch Xà bưng về phòng, liền chuẩn bị quay lại bồn hoa đi ngủ. Chân vừa mới bước vào, Bà Bà liền nói: “Lão đại, có phải người lại hạ chú thuật không, ta vừa đi chơi, Tiểu Hỏaliền hỏi ta đi đâu, cả ngày không có trong khách điếm. Ta nói vẫn luôn ở đấy, nhưng bọn họ lại nói thực sự không cảm nhận được yêu khí của ta.”
Chước Tử chỉ chỉ nóc nhà: “Nơi đó có vẽ một bùa chú, nghe nói có thể ngăn yêu khíbên trong khách điếm thoát ra ngoài. Không phải có con thần thú rất lớnkia sao?”
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên: “Thần thú ở nơi nào?”
Chước Tử cả kinh, chẳng lẽ không có? Nói đoạn nàng quay lại nhìn hướng kia, họ rõ ràng ở đó: “ Ở ngay kia kìa.”
Bách Thụ vỗ vỗ vai nàng: “Lão Đại, chắc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-hoa-yeu/2213499/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.