Chước Tửtuyệt đối là một kẻ thức thời. Gặp hai phe dương cung bạt kiếm, lập tứcyên lặng lùi sang bức tường bên kia ngồi nhìn bọn chúng đánh nhau.
Trong nháymắt, trời đất chợt đổi màu, giao nhân kia hiện nguyên hình, cả người mặc lân giáp, đuôi dài nhọn như gai, cầm loan đao, hàn quang kinh người, vẻ mặt hung dữ, lệ khí mạnh mẽ khiến Chước Tử cũng run rẩy.
Chân thân kẻ Long tộc kia là Giao Long* cũng thập phần bá khí, lại khác xa so vớigiao nhân. Toàn thân hắn kim lân màu vàng óng, thần thái uy nghi, tựanhư ngay lập tức có thể hô mưa gọi gió, chân đạp sóng biển. Hắn chỉ cúiđầu gầm một tiếng, gió lớn đã nổi lên, mây đen che kín nhân gian, khôngthấy ánh mặt trời đâu nữa.
*Rồngphân ra thành nhiều loại phổ biến như: có vảy thì gọi là Giao Long, cócánh gọi là Ứng Long, có sừng gọi là Cầu Long, không có sừng gọi là LyLong, không chết sẽ gọi là Bàn Long.
Chước Tử lui lại một chút, thấy bọn họ cũng không chú ý, nàng lại lùi thêm chút nữa, mắt thấy sắp có thể nhảy qua vách tường, độn thổ rời đi, thì giao nhânmập mạp lại vung tay, bắt nàng nhốt trong một cái lồng: “Chờ ta xử bọnnó xong sẽ dạy dỗ ngươi thật tốt.”
Lời vừa dứtthì bức tường linh lực tanh tanh mùi biển bỗng vỡ tan, Chước Tử còn chưa kịp vui mừng, lại thấy một cỗ long khí ập đến, bao vây nàng. Ặc, đổingười giam hử?
Giao Long cười lạnh: “Muốn đem người trong tay chúng ta đi hả, nằm mơ đi!”
Giao nhângiận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-hoa-yeu/2213497/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.