Hoang mạc vô ngần, cát vàng vạn dặm.
Sỏi cát sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời, gió thổi qua nóng rẫy như ngọn lửa.
Đoạn Dịch quay đầu lại, chú ý tới các người chơi đã tự ra khỏi tù.
Tính cả Đoạn Dịch, chín người chơi đứng trên sa mạc hai mặt nhìn nhau, hiển nhiên đều chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Đặc biệt là cô gái số 10 và Hồ Tấn số 6 vào tù sớm nhất, bọn họ không biết gì về cốt truyện phó bản. Vừa ra khỏi tù liền bị hệ thống ném vào sa mạc, biểu tình của hai người chẳng khác gì bị mộng du.
Quan sát người chơi xong, Đoạn Dịch nhanh chóng tìm kiếm phụ cận.
Phương Đông Vũ hỏi anh: "Anh muốn tìm bức tranh kia?"
Nếu nói trước đó mọi người chỉ dừng ở mức suy đoán, thì hiện tại hệ thống đã xác nhận, sự thật đúng là có quan hệ với một bức tranh.
Mười hai linh hồn bị nhốt trong bức tranh cuộn, bị tượng Phật trấn áp. Bức tranh cuộn xuyên qua 4000 năm, mười hai linh hồn cũng xuyên qua 4000 năm. Ba linh hồn tiêu biến do người chơi đã chết, sau khi phá hủy tượng Phật còn thừa chín linh hồn thoát khỏi bức tranh cuộn.
Thế thì bức tranh trông như thế nào?
Nghe Phương Đông Vũ hỏi, Đoạn Dịch lần nữa cảm thán cô bé thông minh.
Gật đầu với cô, Đoạn Dịch cúi đầu nghiêm túc tìm kiếm dưới cát.
Một lát sau, anh tìm được một bức tranh.
Bức tranh này trông rất bình thường, vài nét bút ít ỏi phác họa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tien-tri-duoc-chon/3456031/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.