"Cmn nó đau quá!"
"Tôi cũng đau. Hôm qua còn nói hệ thống nhân từ, cho chúng ta tắm rửa đàng hoàng. Hiện tại ngẫm lại nó nhân từ cái rắm!"
"Hu hu hu Tiểu Lan ơi đừng đi nhanh thế, đợi tôi với!"
Đoàn người thay phiên nhau la ó, dây dưa lê lết đi một giờ, cuối cùng cũng tới quân doanh trong truyền thuyết.
Nhìn qua không khác lắm so với doanh trại đội buôn, chỉ là quy mô lớn hơn rất nhiều.
Các binh lính cầm trường mâu đóng quân ở chỗ này, đông nghìn nghịt một mảnh, số lượng rất khả quan.
Ở nơi có quân đội quy mô lớn như này, Đoạn Dịch từng nghĩ có nên quang minh chính đại làm gì quá đáng không.
Hiển nhiên là phải từ bỏ suy tính này rồi.
Không thể quang minh chính đại làm, vậy thì lén lút làm.
Đến quân doanh, tên phó tướng mang mọi người lại đây mở miệng: "Ta sẽ nhốt các ngươi vào tù, không được ăn được uống. Ai mở miệng nói bí mật các ngươi che giấu trước thì được thả ra!"
Trò chơi vừa mới bắt đầu, người chơi đã bị nhốt? Thế thì chơi kiểu gì?
Đoạn Dịch vội nói: "Chúng tôi là dân buôn hàng hóa, không hề làm việc các anh nói. Chúng tôi ngàn dặm xa xôi mang đồ đến chỗ anh, trao đổi hàng hóa rồi về, đây là truyền thống hai nước nhiều năm qua. Nếu chúng tôi gặp bất trắc, các anh sẽ xử lý quan hệ ngoại giao như thế nào? Theo lý chúng tôi là khách từ xa đến, nào có chuyện bị các anh gán tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tien-tri-duoc-chon/3456032/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.