Một năm sau trôi qua nhanh chóng.
Cẩm Hương Lộc, đại tiểu thư nhà họ Cẩm giờ đã thành người đứng đầu nhà họ Cẩm. Sau cái chết đột ngột của ông nội em. Người kế vị không phải chú hai mà là em. Chú hai em xưa giờ chỉ quan tâm tới công việc, không hề quan tâm tới giới xã hội đen. Nếu muốn thì chú hai em hoàn toàn dành lại vị trí này cho chú út hoặc em.
Chú út đương nhiên rất muốn, nhưng thực lực vẫn còn kém xa. Không muốn làm vật ngán đành nhường lại cho em.
Về phần kinh tế đã có chú hai lo. Về phần giới xã hội đen, em không đứng đó một mình. Còn được bà Phó nâng đỡ không ít. Có lúc em vì tò mò quá mà hỏi lại bà Phó: “Tại sao bà lại giúp con, sao lại không nhân cơ hội có một không hai này mà đưa cháu gái mình lên vị trí thủ lĩnh”
Bà Phó khi đó chỉ cười hừ một tiếng, câu trả lời không cần phải suy nghĩ gì nhiều: “Ông Cẩm muốn chỉ là con cháu mình cầm nắm mọi thứ mà ông ta gây nên hiện tại. Ta thích ông con, lí nào lại nắm lấy cơ hội này đá đít con khỏi ghế cơ chứ.”
Việc học trên trường chưa được hai năm đã từ bỏ, nhưng em vẫn cố gắng tiếp thu những kiến thức cho bằng bạn bằng bè.
Mối quan hệ giữa nhà em với hai nhà Phó Đô dần trở nên thân thiết. Tuổi nhỏ có chí lớn. Việc cải thiện từ kinh doanh đến kinh nghiệm cải thiện không ít.
Một năm nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ho-cam-dot-nhien-lai-co-chau/2836390/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.