Năm đó, quyết định rời khỏi nhà họ Cẩm. Diệt tiêu nhà họ Đô là ý tưởng điên rồ do em đề ra.
“Chị điên rồi à, Cẩm Hương Lộc? Chị có biết nhà ta hiện tại như nào không mà dám yêu cầu thứ ngoài sức của gia tộc thế chứ?”
Cẩm Thê bức bối, đến hô hấp cũng cảm thấy khó khăn. Đứng phắt dậy lên tiếng với em. Phép tắc trong nhà bị kích động làm cho mất kiểm soát lời nói lẫn ý tứ.
Mọi người trong nhà ai cũng im lặng, câm nín không dám lên tiếng, có mỗi cậu út là không kìm được mà đứng dậy.
Trong khoảng không yên ắng, mặt ai cũng tỏ ra rất nghiêm trọng. Được một lúc thì cậu út dần bình tĩnh lại, hạ giọng nói thêm.
“Tôi biết chú cả-”
Nhanh chóng bị em ngắt ngang. Ánh mắt không thay đổi bởi vài câu nói vu vơ của cậu út, tiến gần, ngón trỏ choãi ra chạm nhẹ vào giữa trán cậu đẩy nhẹ ra sau.
“Cẩm Thê. Cậu vẫn nên biết vị trí của mình trong cái nhà này đi thì hơn. Lần này tôi ra quyết định này là muốn trả thù cho gia đình nhà mình. Cậu cứ như gà gặp rắn, giãy đành đạch như vậy trông hề lắm. Thà ngồi yên hoặc chạy cho khuất mắt trước khi rắn phát hiện ra cậu đi thì hơn.”
Cái đẩy nhẹ kia làm cậu út tỉnh ngộ ra, chân mất thăng bằng ngồi lại xuống ghế. Ngấm ngầm bên trong cậu vẫn luôn ấp ủ hy vọng sát hại em, sau nhiều năm cảm thấy em như vật ngán trước mắt. Cậu út luôn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ho-cam-dot-nhien-lai-co-chau/2836389/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.