Sau khi đã nghĩ rằng mình đã hoàn thành xong ca làm vất vả. Thì mọi người, tất cả đồng nghiệp của em đều chạy tới hỏi hăng tình hình của em thế nào. Bất ngờ thay em chỉ đơn giản là không đạt được mục đích, nên mới làm mặt khó ở.
Không ngờ lại bị mọi người hiểu lầm.
Phải mất một lúc mới giải tán được mọi người. Đúng sáu giờ sáng mới chính thức tan làm, công việc tuy nhẹ hơn khi làm ở căn cứ. Cơ mà lại phải làm liên thì như này, cộng với việc cả ngày hôm qua lang thang ngoài đường kiếm việc làm.
Cứ nghĩ tới đây thôi, đầu óc em đã quay cuồng lên vì thấm mệt.
Căn hộ em ở là một căn phòng hai người ở. Tòa nhà cũ kĩ giống hệt với cảnh tượng lần đầu tới nhà Vô Phanh. Chỉ khác ở chỗ, là tòa nhà như nào trong giống y như thế. Cũng chính vì vẻ bề ngoài của tòa nhà nên tiền thuê nhà rất rẻ.
Giờ em chính thức là người làm công ăn lương, nên đã chọn căn ở tầng bảy. Với hy vọng nó sẽ rẻ hơn những căn ở dưới. Và đúng như thế, ông chủ đã rộng lượng giảm tiền thuê nhà xuống vì căn đấy đang rất ế ẩm.
Có điều. Như đã nói ở trên, đây là căn hai người ở. Em lại thuộc kiểu người khó tính khi ở chung với ai đó. Còn là trong một căn nhà bé như cái lỗ mũi em đang đứng đây. Thì khó mà ở chung được với ai. Không những thế em còn kí thuê dài hạn nữa.
Vừa thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ho-cam-dot-nhien-lai-co-chau/2836352/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.