Kết thúc chuỗi kí ức đau thương, mà người khơi ra lại chính là em. Lập tức trở về trạng thái của mọi khi. Lần này Cẩm Hương Lộc em sẽ đánh cược mọi thứ em có bao gồm cả cậu em trai Phong Đông, và cô em gái song sinh.
Nếu thua, em mất tất cả. Nếu thắng, em sẽ trở về với gia đình vốn dĩ nên thuộc về em từ mười lăm năm trước.
Cả hai đều không liên quan tới lợi ích có cậu. Hai sự lựa chọn đó không hề có cậu. Em biết, nhưng nếu cứ còn lưu luyến thì người nắm tỉ lệ thua vẫn sẽ là em. Trước sau như một. Không thể để chuyện này trôi vào dĩ vãng, càng không được thua.
Thắng, em sẽ suy nghĩ lại về cậu. Đó chỉ là ‘nếu thắng’.
Tạm gác lại mọi thứ. Em rời khỏi con hẻm nhỏ. Lập tức đôi tai khẽ nhích nhẹ lên, lập tức quay ra sau. Con hẻm trống trơn. Cơ mà vừa rồi em lại có cảm giác như lại có người theo dõi em.
Vừa gặp tên tay sai của cậu ấm Phong Đông điều tới, em chưa kịp kết luận chợt trở nên hoảng loạn đôi giây.
Cái cảm giác có người nhìn đó, rất giống với cảm giác của một năm trước em đang làm ở quán bar. Mọi thứ, từ ánh mắt, sát khí đến cả tiếng gió rít thổi qua vừa rồi cũng giống với người em đang nghĩ trong đầu.
Chạy nhanh tới cuối con hẻm, bắt gặp một con đường nhỏ khác rẽ ra hướng khác. Ở bờ tường có bóng người. Chiếc áo khoác được sắn lên tận khủy tay. Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ho-cam-dot-nhien-lai-co-chau/2836353/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.