“Tốt lắm.” Thần sắc của Hoàng thái hậu khó chịu nói,“Đưa Tiểu Thuận Tử vào!”.
Đi một vòng quỷ môn quan trở về Tiểu Thuận Tử quỳ bên chân hoàngthái hậu, trên mặt toàn là nước mắt,còn lại là nước mũi nói:“Hoàng tháihậu khai ân.”.
“Khai ân thì có thể, bất quá tội chết có thể miễn nhưng tội sống thìkhó tha.” Hoàng thái hậu nói:“Đưa hắn vào đánh năm mươi đại bản, một gậy cũng không thể thiếu, hôm nay phải dạy dỗ hắn thật kỹ.”.
Tiểu Thuận Tử dập đầu vài cái ngay cả khí lực đi đều không có, lại bị kéo ra ngoài.
Trong lòng Nạp Lam không khỏi hơi hơi sợ hãi, nhìn vào hoàng thái hậu tao nhã xinh đẹp, thấy nàng đồng dạng đang nhìn hắn,theo bản năng hắnnuốt một ngụm nước miếng, không dám làm bộ làm tịch lần nửa.“Mẫu, mẫuhậu……”.
Hoàng thái hậu cười có chút giả,“Hoàng Thượng, đến phiên người.”.
“Trẫm, trẫm đã thừa nhận sai lầm rồi, cam đoan lần sau sẽ không táiphạm, chuyện này cho dù…. .” Hắn cũng không muốn ai chết,việc đó nhấtđịnh rất đau.
Ánh mắt Hoàng thái hậu trừng lên,“Nếu hôm ấy độc xà kia thật sự cắnđược Linh Lung, hại nàng không công chôn vùi sinh mệnh.Nếu bởi vì mộttrò đùa dai của Hoàng Thượng, đem chi nữ ân nhân tiên đế hại chết, chúng ta thiếu nhà Công Tôn càng nhiều , đời này vĩnh viễn cũng không trảhết.”.
Hắn ấp úng nói:“Trẫm…… Trẫm bồi thường nàng là được.”.
“Hoàng Thượng tính bồi thường như thế nào?”.
Nạp Lam lặng lẽ nhìn sắc mặt mẫu thân, tự biết mình đuối lý, phun ranuốt vào nói:“Trẫm sẽ ban thưởng nàng trân châu, mã não, còn có xiêm yxinh đẹp.”.
“Chỉ có như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-dau-den-day-voi-tram/10082/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.