Trẫm lập lời thề với trời, từ hôm nay trở đi, tuyệt không tái phạmtrò đùa dai hại người.Nếu trẫm nuốt lời sẽ khiến cho trẫm…… Tuyệt tửtuyệt tôn……
“Đáng giận! Mẫu hậu dùng chiêu này đúng là quá độc ác, cư nhiênnguyền rủa trẫm đoạn tuyệt con nối dòng.” Nạp Lam vừa chịu nhục viếtxong thư ăn năn, vừa nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa nói.“Cũng khôngngẫm lại đó là cháu của mẹ, chẳng lẽ thực cam tâm đưa ngai vàng hoàng đế tương lai cho người khác ngồi?”.
Khi hắn ký tên lên thẻ tre, liền đem l bút ang hào ném đi, đem thư ăn năn đưa cho tiểu thái giám.
Nạp Lam hít một ngụm đại khí, ngồi hình chữ đại trên ghế rồng. Vì cái gì mỗi lần cùng xú nha đầu kia đấu pháp, người thua luôn là hắn? Hắnchính là không phục, nàng chẳng qua là biết một chút công phu, có gì đặc biệt hơn người, nhưng hắn là hoàng đế chưởng quản sinh tử dân chúngthiên hạ, lại thua nàng? Không được! Không thể như vậy nửa .
“Ôi……”.
Tiếng rên rỉ từ bên ngoài truyền vào, chỉ thấy Tiểu Thuận Tử một tayđỡ ngang hông, rất giống con vịt bước đi một bước liền nhếch mông lên,mới đi vài bước, liền đau nhe răng trợn mắt, có thể thấy được ngày đó uy lực của năm mươi đại bản còn chưa có biến mất.
“Nô, nô tài tham kiến hoàng, Hoàng Thượng.” Hắn khó khăn khom người chào,“A! Mẹ của ta……” Hắn đau đến nước mắt chảy ra .
“Nhìn ngươi đó là bộ dáng gì nha? Khó coi chết đi được, đừng ở trướcmắt trẫm ,để người khác hầu hạ cũng được.” Nạp Lam ra vẻ thờ ơ nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-dau-den-day-voi-tram/10083/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.