Thấy người đứng chờ ởphòng khách Nghê Thường, Tần Tiểu Mạn mới hiểu ra bản thân mình đã bị tên LụcNhược kia bán đứng rồi. Nhưng mà cuối cùng cô cũng chỉ có thể kiên trì cúi đầunhìn chằm chằm vào mũi giày, khẽ rít lên: “Cố tổng”. Cố Lãng gật đầu thản nhiênnói: “Đi thôi”. Dứt lời, anh dẫn cô hướng đến căn phòng đã đặt trước. Tần TiểuMạn im lặng đi theo phía sau.
Vừa thấy Tiểu Mạn, thư kýđã Lưu niềm nở kéo cô lại, nói: “ Nghe nói cô gần đây rất nỗ lực, từ khi cô đi,thư ký Hoa ngày nào cũng nhắc đến cô đó. Đây quả thực là một dự án lớn, lần nàylập công to rồi nhé”. Không đợi Tiểu Mạn trả lời, Cố Lãng liền nói xen vào:“Hôm nay bữa tiệc là cô định phải không, đưa đây tôi xem thực đơn.” Tiểu mạnđứng bên cạnh ngây ra một lúc mới ý thức được là Cố Lãng đang nói chuyện vớimình, bản thân có chút luống cuống vội đưa cho anh cuốn thực đơn mình đang giữ.Ngón tay anh nhanh chóng lướt qua một dãy dài tên các món ăn, sau đó đưa chothư ký Lưu bên cạnh: “Nói nhà bếp mấy món hải sản không được có vị tanh và cũngtuyệt đối đừng cho gừng. Trầm tiểu thư không thích ăn gừng, không hợp khẩu vịcủa khách thì không tốt đâu.” .“Vâng, đúng ạ.” Thư ký Lưu nói rồi vội vàng rờiđi.
Bước chân Cố Lãng chậmlại, như vậy cho dù Tiểu Mạn không muốn vẫn phải sóng vai đi cùng anh. “Đi cùngvới cấp trên điều quan trọng là cần phải thật nhanh nhẹn. Ngẩng đầu lên!” CốLãng trầm giọng nói. Trên hành lang dài trải thảm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ben-co-soi/1920148/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.