Gần đây Cố Lãng rất bậnrộn.
Đúng giờ tan tầm, anh liền cầm theo đống văn kiện vềnhà. Đồng thời cũng nói với Nam Tịch Tuyệt, bảo anh bị bệnh nặng mới khỏi, cầntĩnh dưỡng, mọi chuyện xã giao dẹp qua một bên cho anh. Nam Tịch Tuyệt thấy anhkhổ sở, liền chuẩn tấu. Cái này, có khổ cũng chỉ khổ Lục Nhược thôi.
…
“Ầm ầm ầm!” Lục Nhượcchạy xe tới dưới nhà Cố Lãng, đập cửa, “Nhị ca, anh có ở nhà không?”
Không ai đáp lại.
Lục Nhược dán tai lên cửanghe ngóng, quan sát, rõ ràng là có ánh đèn. Anh còn có thể ngửi được mùi ngườiở trong phòng. Ngừng một chút, hé ra nụ cười thâm hiểm, quay ra chỗ trạm gác,không biết móc đâu ra một que sắt nhỏ, chuẩn bị làm khách không mời mà tới. Hơ,quỹ bảo hiểm kho bạc bang C anh còn móc được, nói chi cửa nhà Cố Lãng?
Cửa mở, Cố Lãng tóc taibù xù cuối cùng cũng xuất hiện, yếu ớt nói: “Chuyện gì?”
Lục Nhược nhìn anh toànthân âm khí nặng nề, cười gượng hai tiếng, giả vờ e thẹn hỏi: “Em vào đượckhông?”
“Thích thì vào.” Cố Lãngngáp một cái, xoay người đi vào trong, “Nói trọng điểm.”
Lục Nhược đóng cửa lạinói: “Anh hai, anh giúp em đàm phán với Tứ Hải đi, bên kia sống chết không chịunhượng bộ. Đại ca bảo nếu không làm được sẽ trừ tiền thưởng của em. Cứu tiểu đệđi mà!”
Cố Lãng ngồi vào máy tínhtiếp tục chuyện đang bỏ dở, hỏi: “Dựa vào giao tình giữa lão già nhà cậu vớiTrầm gia mà lại không thành sự sao?”
Lục Nhược chớp chớp mắtvẻ tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ben-co-soi/1920147/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.