Cố Lãng đi rồi, Tiểu Mạntheo cha mẹ đi chúc Tết hết nhà này tới nhà khác cũng rảnh rỗi. Ngoạitrừ mùng một về nhà ông bà nội bị khuyên răn giáo huấn một hồi, năm mới bắt đầucũng rất thuận lợi.
Tối thứ năm, nói chuyệnđiện thoại với Cố Lãng xong, thực sự chịu không nổi cảm giác hai người hai nơicách biệt, Tiểu Mạn tức tốc chạy tới phòng của mẹ mình, hít sâu một cái, nóilớn: “Mẹ, con muốn đi tìm Cố Lãng!”
Tần cha ở bên ngoài uốngrượu. Tần mẹ trước mặt đặt cuốn tạp chí hướng dẫn tập “Liên hoa tọa pháp”, chângiang rộng, vận khí, hít sâu, cong mông, ưỡn ngực, ép vai, xoay cổ, lại tiếptục hít sâu, bị Tiểu Mạn gào to một cái, hơi thở vẫn được tích trữ thoáng cáiphì ra. Không khỏi tức giận trừng mắt nhìn cô một cái, “Gọi to gọi nhỏ để làm gì?Mau qua đây xem tư thế của mẹ con đúng chưa. Mẹ hình như cảm thấy mỡ bắt đầutiêu rồi đây này.” Sinh Tiểu Mạn xong, cân nặng của Tần mẹ chỉ có tăng chứkhông giảm, mắt thấy Cố mẹ dáng người vẫn thon thả như vậy, bà nôn nóng muốnchết!
“Mẹ,” Tiểu Mạn nhào lêngiường ôm bà làm nũng, “Ngày mai con đi Mỹ có được không, “con nhớ anh ấy!”
“Không có tiền đồ!” Tầnmẹ búng trán cô, “Mới vài ngày không gặp đã không chịu nổi rồi sao? Ngày trướcnó đi vài năm không gặp cũng có sao đâu.”
Tiểu Mạn nắn nắn thịt mỡở bụng Tần mẹ, “Trước đây với bây giờ không giống nhau.”
Tần mẹ đẩy tay cô ra,“Hứ, có cái gì khác chứ.” Ánh mắt rơi xuống chiếc nhẫn đeo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ben-co-soi/1920137/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.