Tiểu Mạn lo sợ bất an gõcửa. “Đến đây.” Một giọng nói quen thuộc truyền đến khiến trong lòng cô nónglên, lo nghĩ tích trong lòng mấy hôm nay, cùng phẫn nộ, bi thương chỉ vì giọngnói kia mà lập tức tiêu tán, chỉ còn lại cảm giác ấm ức không chịu nổi.
Cửa mở, “Tiểu Mạn, sao emlại tới đây?” Trên mặt anh không hề có vẻ ngạc nhiên sung sướng như cô đoán,trái lại còn muốn trốn tránh, có vẻ như xấu hổ, âm cuối đột nhiên chùng xuống.
Lo lắng trong lòng TiểuMạn lại một lần nữa chậm rãi phình ra, cười miễn cưỡng, “Em tới tìm anh, khôngchào đón sao?”
Anh hất tay tỏ vẻ lơđãng, do dự nói: “Nghe lời, đợi anh một chút rồi sẽ giải thích với em.” Nóixong liền muốn đóng cửa.
Tiểu Mạn đi trước mộtbước, chặn cửa lại, đẩy ra, “Em có thể vào ngồi một chút được không?”
“Lãng, ai vậy?” một giọngnói thanh thoát truyền đến, một mỹ nữ mặc áo ngủ đi qua, đầu tiên là cực kỳ tựnhiên túm lấy cánh tay anh, sau đó nũng nịu nép vào lòng anh, hơi nghiêng đầu,gắt gỏng: “Cô ấy là ai vậy?”
Thân thể anh cứng đờ, sauđó lại bình thường trở lại, quay sang Tiểu Mạn cười dịu dàng, “Là người thântrong nhà.”
Trái tim Tiểu Mạn gần như bị xé rách ra thành từngmảnh, lảo đảo lùi về phía sau vài bước, thiếu chút nữa thì ngã ra khỏi sânkhấu. Cánh tay đang vòng bên hông mỹ nữ khẽ nhúc nhích, tựa hồ vẫn giống nhưtrước đây ôm lấy cô, thế nhưng, cuối cùng cũng chỉ khẽ động mà thôi. Từ nay vềsau, anh sẽ ôm một người khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ben-co-soi/1920140/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.