Thứ sáu chính là sinhnhật của Tần cha và Cố mẹ. Đối với chuyện trùng hợp này, Tần mẹ vẫn luôn đểbụng. Tần mẹ lúc nào cũng tin tưởng vào quan niệm về số mệnh với nhân duyên, sựtrùng hợp này khiến bà có cảm giác không an toàn. Biết chuyện Tần Tiểu Mạn cùngCố Lãng chuẩn bị làm một cái bánh ga-tô mừng sinh nhật Tần cha và Cố mẹ, bàkiên quyết phản đối, còn uy hiếp nói, nếu dám làm vậy Tần Tiểu Mạn ngày Tết sẽkhông được về nhà.
Lần gần đây nhất gọi điệnvề, nghe được giọng nói của Tần mẹ nồng nặc mùi giấm, Tiểu Mạn lúc đầu mặt tươinhư hoa không ngờ đáp lại là chỉ là một tiếng “Ừ.” miễn cưỡng.
“Làm cái gì mà làm? Đãlớn tuổi vậy rồi, thành ông già bà già thì mừng lắm sao? Mặc kệ muốn làm gì thìlàm!” Tần mẹ tức giận, rất khí thế cúp điện thoại.
“Thế nào? Dì không muốn?”Cố Lãng thấy Tiểu Mạn mệt mỏi ngồi xuống ghế sofa, hỏi.
Tiểu Mạn gật đầu, “Sớm biết thế này đã không nói chomẹ rồi.” Lỗ tai cô bị hét lớn vẫn đang còn thấy ong ong này.
…
Mặc dù Tần mẹ hạ lệnhkhông được chuẩn bị, tối thứ năm, Cố Lãng và Tiểu Mạn vẫn theo kế hoạch cùngnhau làm bánh kem.
“Cố Lãng, anh nói xem vìsao mẹ em lại thích cãi nhau với mẹ anh như vậy?” tại nhà bếp, Tiểu Mạn đứngmột bên đánh trứng, lo lắng hỏi.
“Ai biết được.” Cố Lãngđối với loại chuyện này đã không còn hứng thú. “Dây lưng tạp dề bị tuột rồi,giúp anh buộc lại đi.”
Tần Tiểu Mạn vốn thíchhoa hòe hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ben-co-soi/1920077/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.