Tan tầm, bạn Tiểu Mạnnhân lúc sơ ý đã bị Cố Lãng lôi vào trong phòng nghỉ. Ai đó thỏa mãn xong nhẹnhàng vui vẻ mặc quần áo vào, vuốt phẳng nếp nhăn trên áo do lúc nãy bị cô túmchặt, khoác âu phục, gọn gàng thắt nơ trên cổ áo, nhân tiện che giấu luôn bảnchất thú tính lại trở thành công tử hào hoa nho nhã đặc biệt chói mắt nhưthường.
Nhìn thấy Tiểu Mạn sắpthịnh nộ tới nơi, Cố Lãng cuống quýt giải thích: “Tối hôm nay anh phải đi xãgiao không về. Em cũng phải đền cho anh chút công liều mạng kiếm tiền chứ?”
Anh vừa rồi rất vội vã,không cho cô có thời gian kịp thích nghi khiến bây giờ vẫn đang còn thấy đaurát. Tiểu Mạn lau lau nước mắt, than vãn: “Làm gì mà xã giao trắng đêm khôngvề?”
Ánh mắt Cố Lãng vui vẻ,lại gần giúp cô cài khuy áo, “Em không yên tâm về anh sao?” nói xong kéo kéocà-vạt. “Nhìn này, nghiêm chỉnh như này, làm sao dám lộn xộn đây? Ngoan nha,anh đưa em về.”
Tiểu Mạn bĩu môi, mới đây cô bị người nào đó đặt lên giườngtha hồ bắt nạt, trong khi anh thì vẫn quần áo chỉnh tề. Ngay cả ở công ty màanh còn dám ngang nhiên “thâu tình”! Cô bây giờ bắt đầu suy nghĩ về kiến nghịcủa cha già ở nhà rồi, cha kịch liệt ám chỉ cô không nên quá sớm tự chôn sốngmình. Muốn nói cô nhân lúc còn trẻ mà phong lưu một chút nếu không có ngày quayđầu lại mới phát hiện đời người chẳng còn chút thú vị thì đã muộn rồi.
…
Lại nói trước đây, NamTịch Tuyệt tự tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ben-co-soi/1920079/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.