Chiêm Đông Kình cho rằng tim hắn đã đủ cứng rắn, nhưng lúc nghe thấy những lời này của Lưu Giản, vẫn thình lình bị một kích.
Ngẩng đầu lên nhìn lại, bóng dáng Tô Lương Mạt đã sớm biến mất trong tầm mắt.
Lưu Giản mân điếu thuốc, khói thuốc màu trắng giấu kín gương mặt tuấn lãngtà mị phía sau, Lưu Giản không nói thêm gì nữa, chỉ một câu nói kia liền có thể đánh bại Chiêm Đông Kình hoàn toàn.
Nếu như, Chiêm Đông Kình là quan tâm đến Tô Lương Mạt giống như những gì anh thấy được.
Tình cảm cũng thật là, người ngoài cuộc thường thấy rõ ràng hơn so với người trong cuộc.
Chiêm Đông Kình dựa lên lan can, cũng không lập tức rời đi ngay.
Lưu Giản nhìn chằm chằm sòng bài phía dưới, hai người ai cũng không nói một lời, đúng hơn là không cần nói.
Lưu Giản đứng một lúc, thẳng người rời đi, để Chiêm Đông Kình một mình ở lại đó.
***
Tô Lương Mạt trở lại phòng nghỉ, thời điểm này cũng không ngủ được, thaybộ quần áo liền đi một vòng quanh sòng bài xem xét, cô đến chỗ tầngtrệt, trong đại sảnh to như vậy lại có không ít người, nhân viên phục vụ đi đến, "Bên kia có một vị khách, nói muốn mời chị sang đó."
TôLương Mạt nhấc chân, là mấy tên lão Đại của vài bang hội nhỏ nào đó,nghe nói là gần đây mới phất lên, cô kéo miệng cười đi lên trước, lạibảo phục vụ mở vài bình rượu, "Chúc mừng các vị lão Đại, rượu hôm naytính cho Tương Hiếu Đường của chúng tôi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113208/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.