Hôm sau.
Lưu Giản thức dậy đi sang phòng Tô Lương Mạt, cô đã dậy từ sớm, đồ đạc cũng đã thu dọn ổn thỏa, có thể xách tui đi ngay.
Lý Đan mang theo hành lý chờ bọn họ ở bên ngoài, Lưu Giản nói là muốn tớichào hỏi Chiêm Đông Kình, kéo Tô Lương Mạt vào phòng hắn.
TốngCác đang thay băng cho Chiêm Đông Kình, Lưu Giản dắt theo Tô Lương Mạtđi tới trước giường, "Chúng tôi sáng nay bay về, đến nói với anh mộttiếng."
"Nói với tôi để làm gì?" Chiêm Đông Kình cũng không ngẩng đầu lên.
"Để tránh anh tìm khắp nơi không thấy người, lại đem hộ vệ canh cửa đánhđến chết." Lưu Giản hỏi Tô Lương Mạt ở bên cạnh, "Em còn lời gì muốn nói với hắn không?"
Hai người đều ngẩng đầu lên, ánh mắt xuyên quakhoảng không xa cách chạm đến nhau, Tô Lương Mạt lắc lắc đầu, thấy tầmmắt Chiêm Đông Kình vẫn khóa chặt trên người mình, "Cái đó, tôi đánhcược với Hàn tiên sinh xem như thắng rồi, hai chúng ta nên rõ ràng rồichứ."
Đôi con ngươi Chiêm Đông Kình không chút gợn sóng thìnhlình lóe lên phẫn nộ, cô từng giây từng phút nhắc nhở, chính là sợ hắndây dưa không dứt đây?
"Nhưng cô đừng quên, hợp động một phần trăm cổ phần kinh doanh sòng bài kia cô còn chưa ký với tôi."
Sắc mặt Tô Lương Mạt thay đổi, kéo cánh tay Lưu Giản, "Đi thôi, không kịp lên máy bay mất."
Lưu Giản nhếch miệng cười, "Được, chúng tôi đi trước, về Ngự Châu gặp lại."
Chiêm Đông Kình liếc mắt thấy Tô Lương Mạt định đi, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113202/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.