Chiêm Đông Kình cũng không chối bỏ, "Không phải chúng tôi cùng nhau ra ngoài ăn bữa cơm cũng phải được cậu đồng ý chứ?" 
Vệ Tắc thấy Triệu Kiều thống khổ ngồi xổm xuống, hắn hai tay ôm lấy bả vai cô ta, ngón tay chỉ thẳng Chiêm Đông Kình, "Cô ấy có thai, ngươi têncầm thú này!" 
Lưu Giản ở bên nghe được buồn cười, Tô Uyển kéo hắn cũng không có phản ứng. 
Tô Lương Mạt thấy gân xanh hai bên thái dương Vệ Tắc đều kéo căng lên,Chiêm Đông Kình khẽ nheo đôi con ngươi hẹp dài, càng lộ ra đôi mắt phitrường, hắn hừ một tiếng, tiện đà bật cười, "Chuyện cô ta có thai thìliên quan gì tới tôi?" 
"Anh đã làm gì trong lòng anh rõ nhất!" 
Hai tay Triệu Kiều nắm chặt vạt áo Vệ Tắc, "Sư huynh, đừng nói nữa." 
Chiêm Đông Kình lại ôm Tô Lương Mạt càng chặt hơn, "Để hắn nói." 
"Không bằng cầm thú!" 
Ánh mắt Chiêm Đông Kình ở giữa hai người có chút do dự, bỗng nhiên giốngnhư bừng tình đại ngộ, "Cậu nói cô ta mang thai con của tôi?" 
Hai tay Vệ Tắc rủ xuống bên người nắm chặt thành quyền, "Buổi tối hôm đótrước khi anh đem cô ấy ném vào đồn cảnh sát, rốt cuộc anh đã làm gì côấy, chẳng lẽ anh không biết?" 
"Cảnh sát Vệ," Chiêm Đông Kình đột nhiên bật cười, "chúc mừng a, đứa nhỏ này phải là của cậu chứ?" 
Vệ Tắc giống như bị một kích chặn đầu, đến nỗi hoàn toàn không kịp chuẩnbị tâm lý, hắn không nằm mơ, lại giống như nhớ tới điều gì đó, lập tứcquay đầu nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113162/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.