"Ai ép em?" Chiêm Đông Kình biết rõ lúc này không thể nói chuyện phải tráivới cô, trong lòng vẫn còn tức đến phát hỏa, hắn ba bước đi đến trướcmặt Tô Lương Mạt tóm lấy cô kéo lên giường, "Nằm xuống cho tôi." 
Cô nằm trên mặt chăn, hai vai cao thấp run rẩy. 
Chiêm Đông Kình vén chăn lên nằm lên giường. Ngày hôm sau, là bị gió ngoàicửa sổ thổi vào làm tỉnh giấc, tay hắn hướng bên cạnh dò xét, lại khôngchạm được vào cô. Xoay người mới nhìn thấy Tô Lương Mạt nằm sấp bên mépgiường ngủ thiếp đi, đầu tóc rối bời xõa trên mặt. 
Hắn đứng dậy, cầm di động đi ra ngoài sân thượng. 
Khi hắn quay lại Tô Lương Mạt vẫn duy trì tư thế lúc nãy còn đang ngủ, hắn đi tới đè lại bả vai cô. 
Đầu cô giật giật, mắt lại không mở ra, Chiêm Đông Kình ôm cô lên trêngiường, Tô Lương Mạt đưa tay ôm cổ hắn, hai tay hắn đỡ hai bên người cô, "Ngủ một giấc đi." 
"Em sợ lắm." Cô ôm lấy hắn không chịu buông tay. 
Chiêm Đông Kình nằm trên người cô, Tô Lương Mạt vùi mặt sâu vào cần cổ hắn,hắn vỗ nhẹ bên eo cô hai cái, "Đợi lát nữa dậy tắm rửa ăn chút gì, tôidẫn em ra ngoài." 
"Em không muốn." Tô Lương Mạt chỉ muốn làm tổ trong phòng. 
"Tôi dẫn em đi gặp một người bạn." 
Cho đến khi Chiêm Đông Kình mang cô đến nơi đó, Tô Lương Mạt mới biết hắn nói bạn thì ra là bác sỹ tâm lý. 
Tô Lương Mạt đứng trước cửa, thậm chí muốn quay người rời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113161/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.