Thực giết người.
Chiêm Đông Kình ôm chặt vai cô đi ra ngoài, cô bước theo không kịp, nghiêngngả lảo đảo, đối diện với ánh mặt trời tối tăm u ám, dường như bị chephủ bởi tầng tầng lớp lớp mưa bụi lạnh lẽo.
Ngoài cổng lớn, người của Tống Các chạy đến.
Nhìn thấy hai người đi ra hắn tiến lên đón đầu tiên, "Kình thiếu, không sao chứ?"
Chiêm Đông Kình như có thâm ý nhìn vào mắt hắn, tầm mắt Tống Các rơi xuống,thấy Tô Lương Mạt thất thần sa sút, "Tô tiểu thư, lần này may nhờ cócô."
Một câu nói, càng làm vết thương của cô thêm chồng chất, không khác nào đem muối xát lên miệng vết thương của cô.
Tâm trạng Tô Lương Mạt đột nhiên mất không chế, đưa tay níu chặt cổ áo Chiêm Đông Kình, "Đi thôi, về nhà thôi."
Trong lúc vô thức cô xem nơi đó thành nhà mình, cổ họng Tô Lương Mạt giốngnhư bị miếng vải bông chặn lại, muốn khóc, nhưng cho dù lồng ngực có đau như thế nào đi nữa cũng không có cách phát ra.
Tống Các nhìnChiêm Đông Kình ôm bóng lưng đang phát run của cô lên xe, xem ra côkhông đơn giản chỉ là cái bình hoa, có thể thuận lợi xâm nhập vào đây,lại có thể nổ súng ở nơi đó, Tống Các cười cười, gọi thuộc hạ rời đi.
Hai người ngồi phía sau xe, không gian trước sau bị ngăn cách, Chiêm ĐôngKình lấy di động của Tô Lương Mạt, đem đoạn ghi âm kia phát lại, "Chiêunày thật rất độc, nhưng mà chiêu độc cũng có tác dụng của chiêu độc."
Tô Lương Mạt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113160/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.