Hai tên canh chừng thấy cô mặc quần áo người giúp việc, chỉ liếc một cái, cũng không hỏi nhiều.
Tô Lương Mạt vốn đã viện ra mấy cái cớ, muốn nói mặt bị dị ứng hoặc làphát bệnh cần mang khẩu trang, thậm chí còn đặc biệt học giọng điệu nóichuyện của người giúp việc, cô rũ mắt xuống tận lực tránh đi tầm mắt đối phương, một tên trong đó mở cửa ra, "Đi vào đi."
Cô bưng thức ăn vào, trong túi quần có chùm chìa khóa, Tô Lương Mạt đi vào một cănphòng nhỏ trước, không có gì bất ngờ Vệ Tắc có lẽ bị nhốt ở bên trong.
Cô móc chìa khóa ra mở cửa, Tô Lương Mạt đi vào phòng, nhìn thấy Vệ Tắcnằm dựa vào vách tường ở đằng kia, đầu cúi gục xuống, trên người vẫn làbộ đồ dính máu kia.
"Vệ Tắc?"
Tô Lương Mạt cởi khẩu trangra, để thức ăn trong tay sang một bên ngồi xổm xuống, Vệ Tắc nâng mímắt, ánh mắt có phần kinh ngạc, "Lương Mạt?"
Thấy sắc mặt Vệ Tắc khó coi, Tô Lương Mạt đưa tay sờ lên trán anh, "Sao lại phát sốt rồi?"
"Sao em lại ăn mặc thế này, ai cho em vào đây?" Vệ Tắc cầm cổ tay cô, TôLương Mạt nhìn quanh bốn phía, thấy ở đây hình như là phòng chứa đồ,"Hôm nay Chiêm Đông Kình dẫn người ra ngoài, chúng ta chỉ có thể tậndụng lúc này trốn đi."
Vệ Tắc chống mạnh hai tay nâng nửa ngườitrên lên, "Bên ngoài có người canh chừng, hơn nữa chỉ có hai người chúng ta, khẳng định không có cách nào, Lương Mạt, hay là em báo cảnh sátđi."
"Dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113134/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.