Chiêm Đông Kình đẩy cửa xe không thèm quay đầu đi vào, Tô Lương Mạt muốn đi theo hướng Vệ Tắc, bị người khác đưa tay cản lại.
Cô đi vào phòng khách biệt thự, người giúp việc đem thức ăn đã chuẩn bị xong dọn lên bàn.
Trong phòng khách ngoại trừ Chiêm Đông Kình, cũng không còn người nào khác.
"Tắm rửa thay quần áo trước đi, sau đó xuống ăn cơm." Chiêm Đông Kình cởi áo khoác hướng phía cô ra lệnh.
"Khi nào thì anh thả chúng tôi đi?" Tô Lương Mạt muốn đáp án chính xác, chứ không cần phập phòng lo sợ thế này.
Chiêm Đông Kình ngồi trên ghế sofa, "Để xem tâm tình tôi đã."
"Anh bảo tôi cầu xin anh, tôi cũng đã cầu xin rồi."
"Một câu nói "tôi xin anh" của cô đáng giá mấy đồng? Tô Lương Mạt, nếu nhưtrong lòng tôi không muốn, cho dù cô có quỳ tới chết ở bến tàu tôi cũngkhông bỏ qua cho người trong lòng cô." Chiêm Đông Kình duỗi thẳng đôichân dài, quần áo Tô Lương Mạt đã bị gió thổi khô một nửa, "Nói như vậy, anh sẽ không động tới Vệ Tắc?"
Hắn ngẩng đầu nhìn cô, "Đừng nói chắc chắn như vậy, tôi chưa đồng ý với cô."
Hai tay Tô Lương Mạt rủ xuống nắm chặt thành quyền, Chiêm Đông Kình quétmắt qua, bàn tay hắn đè lên vệt đỏ hồng bên thắt lưng, "Nếu tôi khôngtránh ra, một nhát này của cô có phải đâm vào rồi không?"
Cô xoay người đi lên cầu thang, cô lúc này chính là muốn chọc tức hắn.
Tô Lương Mạt thay bộ đồ đã chuẩn bị sẵn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113133/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.