🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mặc dù thời tiết đang từ từ nóng dần, nhưng ban đêm nước biển thấm ướt quần áo vẫn lạnh đến thấu xương.



Chiêm Đông Kình đưa mắt nhìn chằm chằm bóng dáng Tô Lương Mạt bơi về phíatrước, hắn búng tay một cái, thùng gỗ xiêu vẹo chậm rãi kéo lên khỏi mặt nước, cuối cùng chỉ treo lơ lửng giữa trời cách chừng 20 phân, Vệ Tắcnằm bên trong bất động, ước chừng nửa phút sau, mới thình lình nghe thấy tiếng ho khan.



Tô Lương Mạt bơi tới trước thùng gỗ, cô với tayvào giữa khe hở trên tấm ván, Vệ Tắc cuộn tròn thân thể, bả vai lạnh lẽo run lên bần bật, anh không nói được tiếng nào, chỉ cố gắng hít thở, TôLương Mạt duỗi tay vào, "Vệ Tắc, anh còn chịu nổi không?"



Vệ Tắc nắm chặt tay cô, hung hăng dùng sức, ý nói anh không có việc gì.



Tô Lương Mạt kéo kéo tấm ván gỗ mấy cái, nhưng chỗ ghép tấm ván đều làdùng đinh thép 10 phấn cố định, không trách được Vệ Tắc mở không ra, anh dựa vào trong góc nặng nề thở ra, "Lương Mạt, em mau lên bờ đi."



"Đừng nói nữa, dù sao cũng chạy không thoát, còn không bằng ở cùng một chỗ với anh."



"Lương Mạt, thực ra chúng ta có được xem là thanh mai trúc mã không?"



Tô Lương Mạt cười chua xót, "Cùng lắm chính là quen biết một thời gian dài, làm sao tính là thanh mai trúc mã?"



"Vậy kiếp sau, em vừa ra đời anh liền tới tìm em."



"Vệ Tắc, anh là cảnh sát còn tin mấy thứ này sao?"



"Anh tin!"



Chiêm Đông

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113132/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.