Thực ra Tô Lương Mạt với Vệ Tắc đều biết, đây là mục đích Chiêm Đông Kình mượn súng giết người.
Tô Lương Mạt ngồi dậy, "Vệ Tắc, em nói nếu lỡ như, nếu chúng ta không trị được tội của Chiêm Đông Kình, sau này sẽ thế nào?"
"Lương Mạt," Vệ Tắc cũng ngồi thẳng dậy, "đây là chuyện duy nhất chúng ta cóthể làm, Chiêm Đông Kình dùng súng của anh giết người, anh muốn chối bỏchỉ có thể nói ra toàn bộ sự tình, hơn nữa nếu lúc đó em không lái xetới đồn cảnh sát, chúng ta ai cũng không sống được."
Những thứnày, Tô Lương Mạt đều hiểu, đây không phải là trứng muốn chọi đá, mà làđá tảng bay tới đập, bọn họ trốn cũng trốn không thoát.
Cảnh sát đối với vụ án này đặc biệt coi trọng, càng phái thêm nhiều nhân lực bảo vệ an toàn cho bọn họ.
Cho dù nội bộ cảnh sát giữ bí mật tuyệt đối chuyện của Vệ Tắc, nhưng vẫn có đơn vị truyền thông nhận được tin, công bố cảnh sát cầm súng không cókhả năng bảo vệ an toàn công cộng, trong lúc nhất thời, mũi nhọn ngộ sát hay cố ý giết người toàn bộ nhắm tới Vệ Tắc.
Dựa theo quy định, Vệ Tắc cũng phải tiếp nhận điều tra.
***
Tô Lương Mạt đi lại đều có người bảo vệ, Tống Tử Căng sau khi biết chuyệncàng thêm lo sợ thấp thỏm, Tô Lương Mạt lo nhất vẫn là an toàn của TôKhang.
"Chú Trương, có tin gì của ba cháu chưa?"
TrươngChính Tụng ngồi trước bàn làm việc, trong tay một đống văn kiện, "LươngMạt, làm sao nhanh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113135/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.