Sáng hôm sau tỉnh dậy, bên ngoài rất ồn ào. Ta ngồi dậy, đã không còn thấy Tiểu Xà nữa, ta sờ sờ tai, cảm giác có thứ gì buộc trên đó. Ta đến bên hồ soi gương, trên tai buộc một chiếc nơ màu hồng phấn. 
  
Tâm trạng u sầu của ta tốt hơn một chút, lúc này mới nghe thấy bên ngoài rất nhiều tiên thú đang chạy nhảy hò reo. Ta bước ra ngoài, nghe thấy những lời chúng nói, đột nhiên trong lòng chùng xuống. 
  
Một con dê nhỏ chạy vụt qua trước mặt ta, miệng hô to: "Thiên thần, là thiên thần từ Thiên Quốc đến!" 
  
Ta vốn không tò mò về thiên thần, thậm chí còn có chút bất an mơ hồ. Đang định tránh đi, lại thấy từ xa đi tới hai người đàn ông cao lớn da trắng, tóc vàng xoăn nhẹ, họ có đôi cánh chim khổng lồ, cánh tay cực kỳ dài, tỷ lệ kỳ lạ khiến ta cảm thấy khó chịu không rõ lý do. 
  
Bộ lông của tiên thú mang theo hơi nước, vây quanh họ hò reo, hô to: "Đẹp quá, đẹp quá!" 
  
Thiên thần mặc trường bào màu vàng kim đột nhiên nhìn ta từ xa, ta lúc này mới nhìn rõ mặt hắn. Một khuôn mặt ôn hòa tươi cười, nhưng lại có đôi mắt màu xám nhạt vô cảm, không có từ bi, cũng không lạnh lùng. Đôi đồng tử trống rỗng đờ đẫn, nhìn vào đâu cũng như nhìn vào một vật chết. 
  
Ta cảm thấy hoảng sợ, đôi mắt này dù thế nào cũng không liên quan đến chữ "đẹp". Ta ngẩng đầu, giằng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-than-chi-le/3746870/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.