Kể từ sau chuyện đó, mối quan hệ giữa ta và Tiểu Xà đã có sự chuyển biến kỳ diệu. Nó không còn ghét bỏ ta từng nôn đầy giường, ta cũng không ghét bỏ nó từng dọn dẹp cái giường bị ta nôn lên, nó không còn suốt ngày cuộn tròn trong hang, ta thỉnh thoảng cũng dẫn nó ra ngoài chơi, lúc viên phân thỏ cũng không cần tránh né nó.
Ta trồng vài cây cỏ nhỏ trong một bụi cỏ, những lúc không dẫn Tiểu Xà theo, ta sẽ đi tưới nước cho chúng. Thật kỳ lạ, trước đây, cây cối trên Thiên Đình không cần tưới nước cũng có thể sinh trưởng tốt, nhưng mấy cây cỏ nhỏ này vài ngày không tưới là khô héo.
Đoạn Trường Thảo, trước đây cũng không mọc ở nơi này.
Thỉnh thoảng Tiểu Xà cũng tự mình chạy đi đâu đó chơi vào buổi tối, rồi không về nhà suốt đêm. Ban đầu ta lo nó đánh nhau với đám tiên thú linh tinh, hoặc bị con thỏ nào khác nhặt về nhà, nhưng mỗi lần đến sáng, nó đều xuất hiện trong hang mà không hề hấn gì.
Mỗi lần ta hỏi nó đi đâu, nó đều không thèm để ý đến ta.
Ta hơi bực bội trong lòng, nhưng cũng lười hỏi nó. Dù sao ta cũng có chuyện giấu nó, ai mà chẳng có chút bí mật chứ?
Ngoài ra, tình cảm giữa ta và Tiểu Xà cũng khá tốt. Ta kể cho nó nghe rất nhiều truyền thuyết của tiên tộc, nó cũng ngoan ngoãn lắng nghe, tuy không nói nhiều, nhưng cũng coi như chăm chú.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-than-chi-le/3746869/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.