Kết thúc họp báo, Dương Trình cũng không thắc mắc vì sao Kha Nguyệt bỏ đi nửa chừng. Mà anh chỉ làm theo lời bà nội, đưa cô về Tam viên.
Dương lão thái thấy hai người vui vẻ như vậy cũng cảm thấy hài lòng. Chỉ cần hai người hòa thuận, yêu thương nhau, vậy là đủ rồi.
Trời cũng đã khuya nên bọn họ cũng không có tiếp xúc quá nhiều nên Dương Trình đưa Kha Nguyệt đến thẳng phòng riêng của mình. Đập vào mắt cô là căn phòng với một màu đen u ám nhưng lại tạo cho người khác cảm giác vô cùng an toàn.
Dương Trình cũng không vòng vo nữa mà đi thẳng vào vấn đề với cô: "Hiện tại chúng ta bắt đầu thực hiện hợp đồng. Hợp đồng đã có sẵn, cô chỉ cần ký tên là được."
Kha Nguyệt nhìn vào tập giấy trên bàn, chú tâm đọc thật kỹ. Ánh mắt của cô va phải dòng chữ to đùng dưới cùng bản hợp đồng, không khỏi không thể tin vừa nhìn Dương Trình vừa đọc to nội dung bên trong.
“Hai bên phải thực hiện hợp đồng theo đúng nguyên tắc ba không: không xâm phạm đời tư của nhau, không được có tiếp xúc thân mật như ôm, nắm tay,... trừ những trường hợp bất khả kháng. Không được có mối quan hệ mập mờ với người khác giới trong thời gian hợp đồng. Gì vậy chứ, đây là anh viết đấy à?”
Dương Trình cũng không ngại mà gật đầu chấp nhận. Tất nhiên là anh, không nhẽ lại là bà nội anh viết.
Kha Nguyệt nhìn đôi mắt ánh lên niềm tự hào của anh liền khịt mũi đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-quang-cua-duong-thieu/2969734/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.